¤¤¤
Kính thưa Anh ! người Không quân năm cũ
Một thuở nào thật uy vũ hiên ngang,
Vượt không gian không nhờ cánh đại bàng.
Nhưng gan dạ với trực thăng U-H.
Quê miền Tây với ruộng đồng bát ngát,
Trường sơn kia xanh rừng núi bạt ngàn,
Dọc miền Trung vùng đất sỏi khô cằn,
Này Bến hải, miền địa đầu giới tuyến.
TRỰC THĂNG bay, khác nào chim én liệng,
Quân bạn cần, Anh tình nguyện giúp ngay,
“Bắc Bình đây ! cần quí bạn cứu nguy,
Vô khéo nhé coi chừng phòng không địch!”
Thám sát, Nhảy dù, Sư đoàn, Biệt kích,
Mỗi lúc hành quân “trực thăng vận” góp phần,
Tiếp tế, tản thương các Anh quá ân cần,
Quân Bạn thắng, Anh chung niềm hãnh diện.
“Song Chùy” (213) đây ! bạn “Thiên Ưng”(223) hãy cùng bay tiếp viện,
“Lôi Phong”(247)-“Sói Thần”(253) hay Pilot “Cứu Tinh”(257)
Với “Hoàng Ưng”(239) những tên gọi thân tình.
Căn cứ vùng Một, Anh đi về sớm tối.
Đây Nha trang “Long Mã”(219) xưa chói lọi,
“Thần tượng”(215) một thời cũng đã lên ngôi
Muốn biết về Anh chỉ nhìn ảnh Chú Voi
Là nhớ mãi, người “không quân yêu dấu!”
Tôi biết về Anh, người Anh hùng một dạo,
Những trận đánh kinh hồn ở An-Lộc, Bình Long,
Trực Thăng- Anh, nguồn hy vọng sau cùng,
Giúp quân Bạn giữ niềm tin chiến đấu.
“Lôi Thanh”(237), “Lôi Thiên”(251), “Lôi Bằng”(245),“Lôi Vũ”(221)
“Lôi Điểu”(223), “Lôi Vân”(231) là tên gọi phi đoàn,
Những đơn vị góp chiến tích vẻ vang,
Vào Quân sử của Vùng Ba chiến thuật.
Người lính Bộ binh quá nhiều cơ cực,
Đồng ruộng bạt ngàn nước nổi quanh năm,
Mỗi bận hành quân áo trận ướt dầm
Vùng Bốn đó, nơi quá nhiều kinh rạch.
“Trực thăng vô!” cánh quạt kêu xành xạch,
Lính reo mừng đâu phân biệt “Ác Điểu”(225) hay “Xà Vương”(255),
“Thần Điểu”(217),“Thần Chùy”(211) hay “Hồng Điểu”(259) thân thương,
“Mãnh long”(249),“Hải Âu”(227) Ôi những người bạn quý !
Rừng núi Pleku, Anh “Sơn Dương”(235) vừa ý(?)
Sao“Lạc Long”(229)…vương cũng bỏ biển lên rừng?
Rồi “Mãnh Sư”( 243) cũng tìm chỗ tạm dừng,
Phù Cát đó, nơi “Thiên Bằng” (241) thẳng tiến
***
Bao năm qua từ khi tan cuộc chiến,
Anh mất rồi thuở én liệng trời cao.
Nhưng trong tôi, Anh còn đó chiến bào,
Dù Pilot hay Mê-vô, Xạ thủ.
Hơn ba mươi năm, quãng đường dài quá đủ
Để Anh – Tôi cùng hội ngộ một lần,
Thời gian qua dù thân xác hao mòn,
Nhưng kỷ niệm vẫn trong Anh nồng thắm.
LTHN
Một thuở nào thật uy vũ hiên ngang,
Vượt không gian không nhờ cánh đại bàng.
Nhưng gan dạ với trực thăng U-H.
Quê miền Tây với ruộng đồng bát ngát,
Trường sơn kia xanh rừng núi bạt ngàn,
Dọc miền Trung vùng đất sỏi khô cằn,
Này Bến hải, miền địa đầu giới tuyến.
TRỰC THĂNG bay, khác nào chim én liệng,
Quân bạn cần, Anh tình nguyện giúp ngay,
“Bắc Bình đây ! cần quí bạn cứu nguy,
Vô khéo nhé coi chừng phòng không địch!”
Thám sát, Nhảy dù, Sư đoàn, Biệt kích,
Mỗi lúc hành quân “trực thăng vận” góp phần,
Tiếp tế, tản thương các Anh quá ân cần,
Quân Bạn thắng, Anh chung niềm hãnh diện.
“Song Chùy” (213) đây ! bạn “Thiên Ưng”(223) hãy cùng bay tiếp viện,
“Lôi Phong”(247)-“Sói Thần”(253) hay Pilot “Cứu Tinh”(257)
Với “Hoàng Ưng”(239) những tên gọi thân tình.
Căn cứ vùng Một, Anh đi về sớm tối.
Đây Nha trang “Long Mã”(219) xưa chói lọi,
“Thần tượng”(215) một thời cũng đã lên ngôi
Muốn biết về Anh chỉ nhìn ảnh Chú Voi
Là nhớ mãi, người “không quân yêu dấu!”
Tôi biết về Anh, người Anh hùng một dạo,
Những trận đánh kinh hồn ở An-Lộc, Bình Long,
Trực Thăng- Anh, nguồn hy vọng sau cùng,
Giúp quân Bạn giữ niềm tin chiến đấu.
“Lôi Thanh”(237), “Lôi Thiên”(251), “Lôi Bằng”(245),“Lôi Vũ”(221)
“Lôi Điểu”(223), “Lôi Vân”(231) là tên gọi phi đoàn,
Những đơn vị góp chiến tích vẻ vang,
Vào Quân sử của Vùng Ba chiến thuật.
Người lính Bộ binh quá nhiều cơ cực,
Đồng ruộng bạt ngàn nước nổi quanh năm,
Mỗi bận hành quân áo trận ướt dầm
Vùng Bốn đó, nơi quá nhiều kinh rạch.
“Trực thăng vô!” cánh quạt kêu xành xạch,
Lính reo mừng đâu phân biệt “Ác Điểu”(225) hay “Xà Vương”(255),
“Thần Điểu”(217),“Thần Chùy”(211) hay “Hồng Điểu”(259) thân thương,
“Mãnh long”(249),“Hải Âu”(227) Ôi những người bạn quý !
Rừng núi Pleku, Anh “Sơn Dương”(235) vừa ý(?)
Sao“Lạc Long”(229)…vương cũng bỏ biển lên rừng?
Rồi “Mãnh Sư”( 243) cũng tìm chỗ tạm dừng,
Phù Cát đó, nơi “Thiên Bằng” (241) thẳng tiến
***
Bao năm qua từ khi tan cuộc chiến,
Anh mất rồi thuở én liệng trời cao.
Nhưng trong tôi, Anh còn đó chiến bào,
Dù Pilot hay Mê-vô, Xạ thủ.
Hơn ba mươi năm, quãng đường dài quá đủ
Để Anh – Tôi cùng hội ngộ một lần,
Thời gian qua dù thân xác hao mòn,
Nhưng kỷ niệm vẫn trong Anh nồng thắm.
LTHN
No comments:
Post a Comment