Sinh hoạt độc lập, chính thức thành lập năm 1982 tại Costa Mesa California Hoa Kỳ. Strategic Technical Directorate (STD) Commando Family Founded 1982 in Costa Mesa, California U.S.A. A Nonprofit Association for members only.
Danh Xưng của Hội Nha Kỹ Thuật California cũng là Nhóm Chiến Sĩ Vô Danh / QLVNCH - The Unknown Soldiers of The Republic of Vietnam.
Trường Sơn Ơi Cánh Dù Ma Đã Khuất,
Rừng Nhớ Người Lôi Hổ Nhớ Non Cao
LITTLE SAIGON, California (NV) – Trong bất cứ một sự
kiện lịch sử nào cũng luôn có những câu chuyện, và con người, phía sau,
làm cho sự việc xảy ra, có khi công khai, có khi âm thầm. Câu chuyện hài cốt của 81 chiến sĩ binh chủng Nhảy Dù VNCH,
thường được gọi là “Thiên Thần Mũ Đỏ,” hy sinh tại chiến trường Việt
Nam cách đây 54 năm, và sau khi “bị kẹt” ở Hawaii 33 năm, giờ được đưa
về miền Nam California, nơi có cộng đồng người Việt lớn nhất hải ngoại
để vinh danh và chôn cất vào ngày 26 Tháng Mười tới đây, cũng không phải
là ngoại lệ.
Sau
khi nhật báo Người Việt đăng bài về câu chuyện này vào ngày 15 Tháng
Chín, chúng tôi có liên lạc với cựu Thượng Nghị Sĩ Jim Webb (Dân
Chủ-Virginia), người phụ trách công tác này, để hỏi nguyên thủy của vấn
đề, nhưng được ông giới thiệu Luật Sư Jeffrey McFadden, đồng giám đốc tổ
chức Lost Soldiers Foundation. Ông McFadden từng là thiếu tá Hải Quân Hoa Kỳ. Ngoài ông McFadden, còn có hai giám đốc khác là ông Webb và Đại Tá
Gino Castagnetti, cựu giám đốc National Memorial Cemetery of the Pacific
ở Honolulu, Hawaii, và hiện là cố vấn Nghĩa Trang Quốc Gia Arlington,
Virginia. Điều lý thú là cả hai ông Webb và ông Castagnetti đều là cựu Thủy
Quân Lục Chiến Hoa Kỳ, từng tham chiến tại Việt Nam, và có vợ người
Việt. Hai người là bạn thân từ lúc còn ở Việt Nam. Ông Webb lúc đó là thiếu úy, còn ông Castagnetti là đại úy. Thành lập Lost Soldiers Foundation Ông McFadden kể: “Phải nói chính Thượng Nghị Sĩ Jim Webb là người
tình nguyện làm việc không mệt mỏi trong hai năm qua, thảo luận với Bộ
Quốc Phòng, Bộ Ngoại Giao Mỹ, và Bộ Ngoại Giao Việt Nam để đem hài cốt
của 81 anh hùng này về California.” “Ông là người có nhiều ảnh hưởng trong chính quyền liên bang, là
người được nhiều người tin tưởng, và là người duy nhất có thể làm được
việc này,” Đại Tá Castagnetti nói với nhật báo Người Việt. Trước khi làm thượng nghị sĩ, ông Webb từng là bộ trưởng Bộ Hải Quân Hoa Kỳ dưới thời Tổng Thống Ronald Reagan. Ông McFadden kể tiếp: “Hôm đó là ngày 21 Tháng Ba, Bộ Quốc Phòng
chuẩn thuận chuyển các hài cốt này từ Cơ Quan Tìm Kiếm Tù Binh/Người Mất
Tích (DPAA) ở Hawaii qua cho Thượng Nghị Sĩ Jim Webb làm người giám
hộ.” “Sau đó, ông Webb cùng tôi và Đại Tá Castagnetti lập ra hội bất vụ
lợi Lost Soldiers Foundation vào Tháng Sáu năm nay. Đến Tháng Bảy, ông
Webb email cho một số mạnh thường quân, nhờ giúp đỡ, trong đó có Bác Sĩ
Nguyễn Quốc Hiệp, chủ tịch Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam, và chúng tôi dự định
gây quỹ hơn $100,000 để có tiền mua đất ở Westminster Memorial Park, để
chôn cất những anh hùng này, những người từng một thời chiến đấu với
người Mỹ,” ông McFadden kể. Luật Sư McFadden kể tiếp: “Sau đó, chúng tôi đến California lo thủ
tục giấy tờ để chuyển các hài cốt về đây, trong đó bao gồm cả việc lo
một chuyến máy bay quân sự bay từ Hawaii đến.” Về chuyện mời Đại Tá Castagnetti tham gia, ông McFadden giải thích:
“Ông Webb nói rằng lý do ông mời Đại Tá Castagnetti vì ông này từng là
giám đốc một nghĩa trang quân đội lớn, có rất nhiều kinh nghiệm về việc
chôn cất cũng như chuyên chở.” Chứng kiến 81 bộ hài cốt Đại Tá Castagnetti chia sẻ: “Tôi và ông Webb có một tình bạn thắm
thiết, vì cùng một binh chủng, và cùng tham gia chiến tranh Việt Nam.” Ông Castagnetti cho biết, khi ông Webb đến Hawaii, ông đưa vị cựu thượng nghị sĩ đến DPAA ngay, để chứng kiến các hài cốt. “Mọi chuyện bắt đầu từ đó,” vị đại tá nói. “Và rồi tôi hỏi ông Webb
làm thế nào để chôn cất các vị anh hùng này một cách tử tế, đúng nghi
lễ, và vinh danh họ, vì họ rất xứng đáng, và họ đã ở đây 33 năm rồi.” “Ông Webb nói bây giờ ông được Bộ Quốc Phòng giao nhiệm vụ, và có
quyền hành, nên phải có trách nhiệm giải quyết vấn đề một cách danh dự,”
ông Castagnetti nói. Ông nói thêm: “Và ông Webb nói thêm rằng chúng ta phải chôn cất những
người này một cách danh dự, không chỉ cho cộng đồng Việt Nam tại Mỹ, mà
còn cho cộng đồng người Mỹ tại Hoa Kỳ, mà nhiều người vẫn chưa hiểu hết
cuộc chiến Việt Nam.” “Giống như cố Tổng Thống Richard Nixon từng nói cuộc chiến Việt Nam
là cuộc chiến mà ít người dân Mỹ hiểu nhất. Cho tới ngày hôm nay, chúng
ta vẫn còn nhiều người chưa trở về,” Đại Tá Castagnetti nói. “Buổi lễ
sắp tới không chỉ vinh danh những chiến sĩ này, mà là vinh danh tất cả
chiến sĩ VNCH, những người mà con cháu họ, thế hệ thứ hai, bây giờ cũng
đang cầm súng bảo vệ nước Mỹ và đóng góp vào xã hội này.” Trong bài báo trước, Bác Sĩ Hiệp có nói với nhật báo Người Việt rằng:
“Ban đầu, chúng tôi dự trù đưa về Little Saigon để làm lễ vinh danh
nhân dịp 30 Tháng Tư, nhưng rồi trục trặc giấy tờ thủ tục gì đó, không
thực hiện được. Đến Tháng Năm năm nay ông Webb cho biết chuẩn bị đưa 81
hài cốt về California, và chúng tôi dự trù làm lễ vào dịp Đại Hội Gia
Đình Mũ Đỏ lần thứ 39, được tổ chức ở Little Saigon hồi cuối Tháng Tám
vừa qua, nhưng lại cũng chưa đem về được. Bây giờ, khi các hài cốt đã về
tới California rồi, tôi tin chắc chúng tôi sẽ làm lễ vào ngày 26 Tháng
Mười.” Luật Sư Jeffrey McFadden giải thích: “Có hai trở ngại ở đây. Thứ
nhất, chúng tôi phải ký giấy tờ với các cơ quan và với Bác Sĩ Hiệp, qua
nhiều thủ tục rắc rối. Thứ hai, để có một chuyến bay quân sự chở 81 hài
cốt về California không hề đơn giản. Tất cả tùy thuộc vào chuyện có
chuyến bay hay không, nhất là đối với quân đội.” Và cuối cùng, 81 bộ hài cốt được chở đến Nam California vào ngày 13 Tháng Chín. “Trước đó, tôi phải bay đến California, và chờ đợi 81 hài cốt này.
Chính tay tôi khiêng hai thùng đựng hài cốt từ trên máy bay xuống. Tôi
được Thượng Nghị Sĩ Jim Webb ủy quyền ký nhận các hài cốt này, và tôi đã
hoàn thành nhiệm vụ đó, trước khi bay về lại Hawaii,” Đại Tá Gino
Castagnetti nói. Ngày định mệnh của 81 “Thiên Thần Mũ Đỏ” Theo ông Webb, vào năm 1965, một chiếc máy bay C-123 bị rơi trên một
vùng hẻo lánh ở Việt Nam, làm phi hành đoàn gồm bốn phi công Mỹ và 81
chiến sĩ Nhảy Dù VNCH thiệt mạng. Mãi đến năm 1974 người ta mới tiếp cận được nơi máy bay rớt. Tuy nhiên, tất cả hài cốt bị trộn lẫn vào nhau, nên người ta đưa vào một quan tài, và chuyển về Bangkok, Thái Lan. Qua thử nghiệm DNA, Bộ Quốc Phòng Mỹ xác nhận được danh tính của bốn binh sĩ Mỹ, đem về chôn ở Nghĩa Trang Quốc Gia Arlington. Trong khi đó, không có thông tin gì để xác nhận 81 người Việt Nam còn lại. Năm 1986, 81 bộ hài cốt này được chuyển về DPAA, nơi phụ trách xác
định danh tính những người tử trận hoặc mất tích trong chiến tranh. Về chi tiết chiếc máy bay bị nạn, Bác Sĩ Nguyễn Quốc Hiệp cho biết
như sau: “Đó là ngày 11 Tháng Mười Hai, 1965, lúc đó, Tiểu Đoàn 3 và
Tiểu Đoàn 7 Nhảy Dù vừa xong nhiệm vụ, chuẩn bị chuyển về Sài Gòn, thì
được lệnh của Quân Đoàn 2 ở lại để đánh giải vây cho Sư Đoàn Mãnh Hổ của
Nam Hàn đang bị kẹt ở Tuy Hòa. Chẳng may, Đại Đội 72 thuộc Tiểu Đoàn 7
lại đi trên chiếc máy bay C-123 định mệnh đó.” “Tôi nhớ, viên phi công trưởng là Thiếu Tá Robert M. Horsky, từng lái
B-52, nhưng vì hôm đó sương mù nên bay thấp, và thế là máy bay đâm vào
núi, làm tất cả tử nạn. Vùng máy bay rơi là khu rừng hiểm trở, cách Tuy
Hòa 32 cây số về phía Tây, gần như không thể vào được. Mãi đến năm 1974,
khi người dân đi sâu vào rừng kiếm củi, họ mới phát hiện xác máy bay và
các hài cốt,” ông Hiệp kể tiếp. Được biết, chiếc C-123 hôm đó bay từ phi trường Pleiku đến phi trường Tuy Hòa thì bị nạn. Theo ông Webb, “Chính quyền Hà Nội từng hai lần từ chối cho những hài
cốt này được chôn cất một cách đàng hoàng ở Việt Nam. Và bởi vì họ
không phải là công dân hoặc binh sĩ Hoa Kỳ, không thể tìm được chỗ nào
để chôn và vinh danh họ tại Mỹ.” Ngày vinh danh 81 tử sĩ Luật Sư McFadden cho biết, Thượng Nghị Sĩ Jim Webb, Đại Tá Gino
Castagnetti, và cá nhân ông sẽ có mặt tham dự buổi lễ vào Tháng Mười. Ban tổ chức cũng sẽ mời các cựu quân nhân QLVNCH và quan khách địa phương tham dự. Ông Webb sẽ có bài phát biểu. “Ngày hôm đó, chúng tôi cũng sẽ vinh danh tất cả quân cán chính VNCH
và 1 triệu người Việt Nam, trong đó có nhiều người từng bị tù Cộng Sản
sau ngày 30 Tháng Tư, 1975. Chúng tôi cũng vinh danh thế hệ trẻ người
Việt Nam đã đến đây, và đang đóng góp cho đất nước này,” ông McFadden
nói. “Chúng tôi rất hồi hộp chờ đợi ngày này,” ông nhấn mạnh. “Các chiến
sĩ này chiến đấu cho chúng ta cách đây hơn 50 năm, bây giờ họ phải được
chôn cất một cách đàng hoàng,” ông McFadden nói. Đại Tá Castagnetti cũng cho biết, ông đang xin thành phố cho tổ chức
một cuộc diễn hành nhỏ, để mọi người có thể đi cùng với các hài cốt này,
từ Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ đến Westminster Memorial Park. Trong khi đó, bà Nina Nguyễn, phu nhân Đại Tá Castagnetti, viết trong
một email gởi ra rằng: “Chương trình vinh danh bắt đầu lúc 9 giờ sáng
tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ.” “Tôi tha thiết yêu cầu chúng ta hãy tình nguyện làm thân nhân mặc áo
đen, để tang trắng cho những Anh Hùng Thiên Thần Mũ Đỏ và để cho mọi
người biết, còn biết bao người lính VNCH mồ xiêu, mả lạc, nắm xương tàn
rải rác khắp quê hương Việt Nam chưa có cơ hội được chôn cất để các anh
được yên vị.” (Ðỗ Dzũng) NV
1- Chân thành cảm tạ sự hưởng ứng nồng
nhiệt đối với chương trình Vinh Danh và Tưởng Niệm Quân Nhân
QLVNCH, Chôn Cất Hài Cốt 81 Vị Quân Nhân Binh Chủng Nhảy Dù vào
ngày 26 tháng 10 năm 2019 tại Westminster, CA.
2- Quý Đồng Hương lưu ý theo dõi Thông báo của Jim Webb hoặc từ Nina Nguyễn mà thôi. Những nguồn tin khác sẽ không chính thức. 3- Tôi sẽ chỉ thông báo từ từ những điều gì mà TNS Jim Webb chấp thuận.
4- Ban Tổ Chức đang soạn thảo chương trình, ở thời điểm này,
chúng ta chỉ biết lo chuẩn bị có mặt ngày 26 Tháng Mười, 2019
lúc 9 giờ sáng tại Freedom Park. tức Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ Westminster, California. 5- Tôi tha thiết yêu cầu
chúng ta hãy tình nguyện làm thân nhân mặc áo đen, để tang
trắng cho những Anh Hùng Thiên Thần Mũ Đỏ và còn cho biết bao
Người Lính Việt Nam Cộng Hòa mồ xiêu, mả lạc, nắm xương tàn
rải rác khắp quê hương Việt Nam chưa có cơ hội được chôn cất....
để các anh được yên vị. MONG CÁC BẠN HƯỞNG ỨNG và CHIA SẺ CHUYỀN NHAU LỜI KÊU GỌI CỦA TÔI. God Bless Việt Nam Cộng Hòa. NGÀN LỜI CẢM TẠ, NGỌC NHUNG
LỄ QUỐC KHÁNH VIỆT NAM CỘNG HÒA VÀO NGÀY 26/10/2019 TẠI LITTLE SAIGON, FREEDOM PARK SẼ RẤT ĐẶC BIỆT.
"Vào ngày thứ Sáu này (13 tháng 9, 2019), một chiếc phi cơ của Không
Quân Hoa Kỳ sẽ chuyên chở hài cốt trộn lẫn của 81 quân nhân nhảy dù
thuộc quân lực Việt Nam Cộng Hòa từ Hawaii, nơi mà họ đã được cất giữ
trong cơ sở của quân đội trong hơn 33 năm qua, đến California. Vào ngày
26 tháng 10, một buổi lễ tưởng niệm và vinh danh trịnh trọng theo nghi
thức quân đội sẽ được tổ chức dành cho những người này tại Westminster,
nơi được gọi là Little Saigon và có hàng chục ngàn người Mỹ gốc Việt
đang sinh sống.
Đây là một sự kiện rất đặc biệt vì chúng ta có thể không bao giờ biết
những hài cốt là ai và vì họ là những người lính đồng minh của chúng ta.
Sau buổi lễ, những người bị lãng quên này sẽ được yên nghỉ trong một
nghĩa trang của người Mỹ gốc Việt lớn nhất tại đất nước của chúng ta.
Đây sẽ là nơi yên nghỉ cuối cùng của một hành trình phức tạp dài 54 năm
từng bắt đầu trên một trận địa trong một cuộc chiến tàn ác từng xé nát
đất nước của chúng ta, để lại hậu quả 58,000 quân nhân Hoa Kỳ và hàng
triệu người Việt Nam phải bỏ mạng."
81 hài cốt Lính Dù VNCH bị tử nạn máy bay năm 1965 ,sẽ được vinh danh
tại Little Saigon vào dịp Lễ Quốc Khánh Đệ I CH 26 /10/2019 (Tác giả:
Jim Webb)
Chiếc vận tải cơ C-123 của quân đội Hoa Kỳ bị bắn rơi trong Chiến Tranh
Việt Nam, mang theo những quân nhân đồng minh của chúng ta bị mất tích
từ đó đến nay. Những hài cốt của họ không có quê hương. Biết vậy nên tôi
phải hành động.
Xã hội của chúng ta tưởng nhớ những người quá cố như thế nào, kể cả
những người mất mạng trong lúc chiến đấu cùng với chúng ta ngoài trận
địa? Ông William Gladstone, một thủ tướng Anh trong thế kỷ thứ 19 đã đưa
ra một công thức bất diệt: “Chỉ cho tôi xem cách thức một quốc gia hay
một cộng đồng chăm sóc những người chết của họ, và tôi sẽ đo lường với
sự chính xác bằng toán học về mức độ cảm thông tế nhị của những con
người sống trong cộng đồng đó, sự tôn trọng luật pháp của họ đối với đất
nước, và sự trung thành của họ đối với những lý tưởng cao cả.”
Vào ngày thứ Sáu này (13 tháng 9, 2019), một chiếc phi cơ của Không Quân
Hoa Kỳ sẽ chuyên chở hài cốt trộn lẫn của 81 quân nhân nhảy dù thuộc
quân lực Việt Nam Cộng Hòa từ Hawaii, nơi mà họ đã được cất giữ trong cơ
sở của quân đội trong hơn 33 năm qua, đến California. Vào ngày 26 tháng
10, một buổi lễ tưởng niệm và vinh danh trịnh trọng theo nghi thức quân
đội sẽ được tổ chức dành cho những người này tại Westminster, nơi được
gọi là Little Saigon và có hàng ngàn người Mỹ gốc Việt đang sinh sống.
Đây là một sự kiện rất đặc biệt vì chúng ta có thể không bao giờ biết
những hài cốt là ai và vì họ là những người lính đồng minh của chúng ta.
Sau buổi lễ, những người bị lãng quên này sẽ được yên nghỉ trong một
nghĩa trang của người Mỹ gốc Việt lớn nhất tại đất nước của chúng ta.
Đây sẽ là nơi yên nghỉ cuối cùng của một hành trình phức tạp dài 54 năm
từng bắt đầu trên một trận địa trong một cuộc chiến tàn ác từng xé nát
đất nước của chúng ta, để lại hậu quả 58,000 quân nhân Hoa Kỳ và hàng
triệu người Việt Nam phải bỏ mạng.
Vào cuối năm 1965, một chiếc vận tải cơ C-123 của Hoa Kỳ bị bắn rơi,
giết hết bốn người Mỹ trong phi hành đoàn và 81 quân nhân Nhảy Dù Nam
Việt Nam. Địa điểm máy bay bị rớt nằm trong vùng đang có tranh chấp và
mãi cho đến năm 1974 mới có thể vào được. Những mảng xương và những món
đồ cá nhân đã được thu thập, thế nhưng tất cả những hài cốt đã trộn lẫn
vào nhau để có thể đưa vào trong một quan tài. Những hài cốt được chuyển
đến Bangkok. Những quân nhân Mỹ đã được xác nhận danh tính bằng phương
pháp thử nghiệm DNA và được chôn cất chu đáo. Thế nhưng đối với những
người lính Việt Nam Cộng Hòa thì họ không có bảng kê khai chuyến bay.
Vào năm 1986, hài cốt của họ được gởi đến phòng thí nghiệm POW/MIA tại
Hawaii, nơi có nhiệm vụ xác định danh tính của những quân nhân mất tích
của quân đội chúng ta.
Và rồi hài cốt của những quân nhân Miền Nam Việt Nam này đã được cất giữ
ở đó trong suốt 33 năm qua. Vì không có bảng kê khai chuyến bay cho sứ
mạng lúc trước, chúng ta có thể sẽ không bao giờ biết được tên tuổi của
những người lính Miền Nam đã bị mất mạng. Họ chỉ có thể được xác định là
thuộc một Sư Đoàn Dù thiện chiến của quân lực Việt Nam Cộng Hòa.
Chính quyền Hà Nội đã hai lần từ chối nhận những hài cốt này để an táng
họ tại Việt Nam. Và vì họ không phải là công dân hay quân nhân Hoa Kỳ,
cũng không có cách rõ ràng nào để chôn cất và vinh danh họ tại Hoa Kỳ.
Họ là những người lính vô danh, và thật sự là “Những Người Vô Tổ Quốc,”
sau khi họ đã hy sinh mạng sống cho một đất nước mà nay đã không còn.
Tôi được biết về trường hợp này hai năm trước đây. Đối với tôi, thông
điệp bất diệt của ông Gladstone là mốc hướng dẫn. Nếu chúng ta là những
con người và đất nước như chúng ta nghĩ, thì chúng ta không chỉ chăm sóc
cho những người chết của chúng ta mà còn chăm sóc những người từng
chiến đấu cùng với chúng ta. Những người lính vô danh này xứng đáng được
tưởng nhớ với danh dự và nhân phẩm.
Sau nhiều tháng thương lượng một cách khó khăn về mặt ngoại giao cũng
như luật pháp, giờ đây sự kiện này mới có thể xảy ra. Vào ngày 26 tháng
10, sau một buổi lễ truy niệm tại công viên Freedom Park ở thành phố
Westminster, những người lính này sẽ được an táng tại một nơi ghi nhớ sự
can đảm và sự đóng góp của hàng trăm ngàn người tỵ nạn Việt Nam, những
người đã liều mạng ra khơi trong giai đoạn nguy hiểm nhất, hy sinh hết
tất cả để có thể đến đất nước của chúng ta.
Buổi lễ đó sẽ đi xa hơn việc tưởng nhớ sự hy sinh và hành trình dài năm
thập niên của những người lính đã hy sinh mạng sống khi còn trẻ tuổi cho
lý tưởng tự do cho một quốc gia mà nay đã không còn. Buổi lễ sẽ nhắc
cho chúng ta nhớ tới hàng trăm ngàn người lính khác cũng đã hy sinh mạng
sống và hàng trăm ngàn hài cốt chưa được tìm thấy.
Cuộc hành trình buồn nhưng vĩ đại của những người lính bị lãng quên từ
trận địa Việt Nam đến một nghĩa trang lớn nhất của người Mỹ gốc Việt tại
Hoa Kỳ sẽ mang đến một kết cục cho nhiều người khác đã tự trả giá và
tìm đường đến nước Mỹ. Nó sẽ cho phép đất nước chúng ta có dịp ghi ơn và
trân quý sự hy sinh của 2 triệu người Mỹ gốc Việt, những người đã giúp
cho xã hội chúng ta được mạnh mẽ và linh động hơn.
Và nó sẽ giúp chúng ta nhớ rằng là người Hoa Kỳ thì phải sống như thế
nào, và chúng ta nên luôn ước nguyện sẽ trở thành: những người biết quý
mạng sống của con người, và những người không bao giờ quên những ai đã
từng đứng sát bên cạnh chúng ta trong những thời điểm khó khăn nhất. JIM WEBB
Thân kính gửi đến quý Niên Trưởng và Quý Mũ Đỏ Thư Ủy quyền từ Trung
Ương cho Chi hội OC và VPC lo Tổ Chức tiếp nhận Hài cốt của 81 MĐ thuộc
TĐ7ND từ Hawaii về Orange County và làm Lễ Truy Điệu tại Công viên nghĩa
trang Westminster Memorial Park trên đường Beach góc Bolsa Ave.
Buổi Lễ truy điệu sẽ có một số Sĩ Quan cao cấp của Hoa Kỳ cùng tham dự, tôi
CHT sẽ trình bày chi tiết vào buổi họp sớm nhất của Chi Hội mà MĐ Thư Ký
Phạm gia Đàm sẽ gửi thông báo sớm nhất có thể. Cám ơn Quý NT và quý MĐ CHT MĐ Hoàng tấn Kỳ
Cựu
bộ trưởng Hải Quân Hoa Kỳ năm 1987 thời Tổng Thống
Ronald Reagn và là cựu nghĩ sĩ Dân Chủ Thượng Viện,
đã từng là sĩ quan phục vụ trong chiến tranh Việt Nam
thuộc binh chủng Thủy Quân Lục Chiến, ông Jim
Webb, có viết một bài đăng trên diễn đàn báo USA
TODAY ngày 13 thang 9, năm 2019, thật cảm động cho những
gì ông nói đến và cho những gì đã xẩy ra trong câu
chuyện ngày hôm nay.
Với
tựa đề: “ Remember South Vietnam’s Forgotten Soldiers “:
hay “ Tưởng Nhớ Những Người Lính Miền Nam Việt Nam
Bị Lãng Quên.”
Ông
cho biết rằng ngày thứ sáu, 13 tháng 9 năm 2019 từ tiểu
bang Hawaii, đã khởi sự một cuộc hành trình trở
về với đồng đội ở quê hương mới, vùng Little
Saigon, một ngày trở về với chiến hữu và mầu cờ
vàng ba sọc đỏ của 81 hài cốt chiến sĩ nhẩy dù quân
đội Việt Nam Cộng Hòa, sau hơn 33 năm bị lãng quên và
nằm ngủ yên trong căn cứ quân sự quạnh hiu ở Hawaii.
Ông
cho biết, một buổi lễ nghi quân cách thật long trọng sẽ
được tổ chức trọng thể để vinh danh và tưởng niệm
81 chiến sĩ sĩ này vào ngày 26 tháng 10 năm 2019 tại nghĩa
trang Viêt-Mỹ lớn nhất của Hoa Kỳ ở thành phố
Westminster, vùng Little Saigon, một nơi định cư của hàng
ngàn người Mỹ gốc Việt hiện đang cư ngụ.
Jim
Webb wrote:….
On
Oct. 26, there will be a full military ceremony honoring
their service in Westminster.
These
forgotten soldiers will be laid to rest under a commemorative marker
in the largest Vietnamese-American cemetery in our country.
Họ
là ai và chuyện gì đã xẩy ra cho 81 người chiến sĩ
nhẩy dù này?
Quân
sử Quân Lực VNCH nói chung và Binh Chủng Nhảy Dù nói
riêng , không ai không biết và không bao giờ quên câu
chuyện về Đại Đội 72 thuộc Tiểu Đoàn 7 Nhảy Dù,
KBC 4919, một đại đội có những nét lịch sử bi hùng
và khốc liệt.
Trong
một cuộc hành quân không tải từ Pleiku đến Tuy Hòa,
chiếc vận tải cơ C-123B của Không Lực Hoa Kỳ, số đuôi
là 64-376 trong một phi vụ chuyển quân có chở theo 81
chiến sĩ thuộc đại đội 72, tiểu đoàn 7 nhẩy dù cất
cánh vào lúc 1018H sáng thứ bẩy ngày 11 tháng 12 năm 1965.
Máy
bay sau đó đã không đáp xuống phi trường Tuy Hòa cũng
như ở nơi nào khác theo giờ ấn định. Mọi điện đàm
bị mất và màn hình Radar đã không còn dấu vết của
chuyến bay.
Đến
sáng hôm sau, ngày 12 tháng 12 năm 1965, chuyến bay đã được
xác nhận mất liên lạc không rõ lý do. Sau đó, phía
không quân Hoa Kỳ đã cho phi cơ đưa toán chuyên viên RAMP
đi tìm kiếm trong 3 ngày liên tiếp 12, 13, 14 nhưng không
có kết quả. Đến ngày 15, cuộc tìm kiếm bị ngưng lại
vì thời tiết.
Qua
ngày 22 tháng 12, sau 7 ngày, trên phi cơ quan sát, toán tìm
kiếm đã phát hiện ra xác phi cơ bị gẫy nát, chỉ còn
lại khoảng 20 feet, nẳm trên một đỉnh núi về phía Tây
Nam, cách Tuy Hòa chừng 20 dặm, có độ cao khoảng 4,000
Ft.
Toán
tìm kiếm cho biết:
“không
thấy dấu hiệu có sự sống của toàn bộ phi hành đoàn
Hoa Kỳ và quân nhân nhảy dù “, thời tiết xấu và mây
mù che phủ đã làm ảnh hưởng, gây trở ngại đến sự
quan sát vị trí phi cơ lâm nạn, hơn nữa khu vực nầy
lại do lực lượng Việt Cộng kiểm soát. Toán tìm kiếm
đã cố gắng quan sát thêm, và không thấy có dấu hiệu
phi cơ đáp xuống, trước khi đụng vào đỉnh núi ! Họ
không thể xác nhận liệu có thể có sự sống
sót xảy ra sau khi phi cơ lâm nạn trong khu vực .
Sáu
tháng sau cuộc tìm kiếm được tiếp tục vào ngày 6
tháng 1 năm 1966, trên phi cơ qua kính quan sát trong
thời gian khoảng 30 phút từ độ cao 30 đến 100
feet, toán tìm kiếm vẫn không tìm thấy được
gì hơn trong khu vực phi cơ lâm nạn.
Phải
đến tám năm rưởi sau, vào ngày 16 tháng 6 năm 1974, một
toán tìm kiếm khác gồm 2 quân nhân Việt Nam Cộng Hoà và
8 thợ cưa gỗ rừng tiến vào khu vực phi cơ lâm nạn
quan sát tình hình trước.
Đến
ngày 23 tháng 6 năm 1974, toán tìm kiếm đã gom lại
được tất cả 17 bao tải từ phần còn lại bên
ngoài phi cơ, họ không thể vào trong thân phi cơ vì còn
nhiều lựu đạn và đạn M-79.
Đến
ngày 28 tháng 6 năm 1974, 17 bao thu hồi bên ngoài phi cơ
được Hoa Kỳ đưa về Thái Lan ( CIL-THAI ) để
xác định và phân tích.
Trong
hồ sơ giới hạn phổ biến của toán chuyên viên
Phân loại và nhận dạng, được ghi nhận như sau: Họ
không đủ quyền hạn để giải quyết thỏa đáng phần
còn lại của bất cứ thi thể liên quan nào !
Theo
một tài liệu lưu trữ về chiếc phi cơ C-123 của không
quân Hoa Kỳ lâm nạn ngày 11 thàng 12 năm 1965 tại chiến
trường Việt Nam được ghi nhận như sau:
Trưởng
phi cơ là Thiếu tá Robert Milvoy Horsky, ông nguyên là phi
công pháo đài bay chiến lược B-52 từ năm1962 đến năm
1964. Sau đó ông chuyển qua bay vận tải cơ C-123 từ
năm1965 cho đến khi xảy ra tai nạn. Nguyên nhân phi cơ lâm
nạn là do mây mù và mưa rào che khuất tầm nhìn của phi
công làm cho phi cơ đụng vào cây trên sườn núi cao độ
4000 FEET, phi cơ rơi xuống một đĩnh núi cao độ 1000
FEET, làm cho tất cả 4 nhân viên phi hành đoàn không quân
Hoa Kỳ và 81 quân nhảy dù QLVNCH thiệt mạng.
Năm
2012, Mr. Robert Maves, Civ JPAC J2; cựu thiếu tá KQVNCH
Nguyễn Qúy An và Gia Đình Mũ Đỏ đã gởi một bản nhắn
tin trên các báo chí Việt ngữ tại Hoa Kỳ để thông
báo, liên lạc với thân nhân của 81 quân nhân nhảy dù,
và thông báo duy vật còn lại như: Thẻ bài – ID Tags,
căn cước quân nhân – ID Cards và vài giấy tờ tuỳ thân
của 19 trong số 81 quân nhân thuộc ĐĐ72, TĐ7ND thiệt
mạng đã tìm được, danh sách gồm có:
LE,
Binh Van SQ 8 Vietnam Armed Forces Card TRAN, Quy SQ
6DA 100401 ID Tag NUON, Chau. SQ 121969/52 ID Tag TRAN,
G. O. SQ 58/202.400 ID Tag NGUYEN, Tanh Xuan SQ 10172
ID Tag TRAN, Than V SQ 63A 108.047 ID Tag LE, Hoa Van
Birth Certificate NGUYEN, Tuyet Thi Partial ID Card LE,
Suyen Van SQ 57/211.162 NGUYEN, Tai Van SQ 566726
Vietnam Armed Forces Card DO, Dien Van SQ 125.114 ID
Tag NGUYEN, Tanh Xuan SQ 10172 ID Tag TRAN, Than V
SQ 63A 108.047 ID Tag NGUYEN, Tuong Van SQ 591535 ID
CARD DO, Linh Van SQ 55A 121.239 ID TAG LE, Thu Ng
SQ 55A 121.239 LAM Dan Sy SQ 51/302.734 ID CARD THY
ID CARD
BICH,
Pham N. SQ 401978 ID TAG (Hình như là Đại Đội
Trưởng ĐĐ72ND)
Một
số hài cốt thu hồi được trong 17 bao vào năm 1974 của
81 chiến sĩ nhảy dù vẫn còn lưu giữ tại phòng giảo
nghiệm hài cốt quân nhân Mỹ mất tích trong chiến tranh
tại Hawaii (Defense POW/MIA Accounting Agency Hawaii) đã qua 45
năm tính tới năm 2019. Không biết có bao nhiêu gia đình
Cô Nhi Qủa Phụ và thân nhân của của các Tử Sĩ Nhảy
Dù biết được chuyện chuyến bay định mệnh ngày 11
tháng 12 năm 1965. “
Nơi
Đất và Trời giao hòa, nơi Thiên và Địa gặp nhau:
Trong
bài viết của mình, ông Jim Webb đã nói về những nổ
lực của mình để tìm một nơi yên nghỉ ngàn thu cho
những hài cốt của người lính miền Nam Việt Nam, ông
gọi họ là những người lính không có quê hương vì
ông đã liên lạc với Hà Nội hai lần về yêu cầu chôn
cất và đều bị từ chối. Ngược lại, bởi họ không
phải là chiến sĩ Hoa Kỳ hay có quốc tịch Hoa Kỳ để
có thể được chôn cất theo lễ nghi quân cách trang trọng
ở Hoa Kỳ.
Và
rổi họ trở thành các chiến sĩ vô danh trong khi
thực sự, họ đã hy sinh chiến đấu cho một đất nước
nay không còn hiện hữu tồn tại nữa.
Ông
Jim Webb vẫn không ngừng tìm kiếm nơi yên nghỉ cuối
cùng cho 81 chiến sĩ nhẩy dù của quân lực Việt Nam Cộng
Hòa.
Trong
trái tim của ông, 81 chiến sĩ VNCH này không phải là
riêng rẽ ở trong chuyến bay bị tai nạn đó.
Với
17 bao tải đựng hài cốt lẫn lộn của 4 phi hành đoàn
Hoa Kỳ, kết quả phân tích và xác định được hài cốt
của 4 binh sĩ Hoa Kỳ qua kỹ thuật DNA ở Bangkok, phần
còn lại không lên được danh sách xác nhận vì là binh
sĩ VNCH.
Do
đó, tới năm 1986, tất cả phần hài cốt còn lại được
chuyển về căn cứ quân sự Hoa Kỳ POW/MIA lab ở Hawaii .
Từ đó tới nay năm 2019 là 33 năm dài, họ đã nằm quạnh
hiu và cô đơn ở đây.
Dù
thế nào đi nữa, chuyện vẫn không làm thay đổi ý nghĩ
và cảm xúc của ông. Ông vẫn coi 81 chiến sĩ này là
những người lính đồng minh cùng chiến đấu bên cạnh
những người lính Hoa Kỳ, ông luôn luôn nghĩ họ thật
xứng đáng để được tưởng nhớ với danh dự và đầy
nhân cách.
Ông
vẫn tiếp tục đi tìm nơi yên nghĩ cuối cùng cho 81 hài
cốt người lính nhẩy dù này.
Trong
hai năm qua, ông không ngừng nghỉ tìm kiếm, thương thảo
và tranh đấu trên phương diện ngoại giao và pháp lý để
cuối cùng, ông đã tìm được một nơi yên nghỉ cho 81
chiến sĩ ông gọi là những người sánh vai đồng minh
chiến đấu với đất nước Hoa Kỳ, xứng đáng có một
nơi yên nghỉ với danh dự và đầy nhân cách.
Ngày
26 tháng 10 năm 2019, một buổi lễ rất trang nghiêm trong
nghi lễ quân cách sẽ được thực hiện tại
Ông
kết luận rằng buổi lễ không những sẽ mang ý nghĩa
lớn hơn là sự hy sinh của những người lính trẻ chiến
đấu cho tự do dân chủ của một đất nước nay không
còn tồn tại mà còn là một câu chuyện nhắc nhở về
hàng trăm hàng ngàn người lính khác đã hy sinh trong cuộc
chiến mà thân xác không bao giờ được tìm thấy nhưng
sẽ không bao giờ bị lãng quên.
Đó
là trang sử buồn và là cái giá phải trả để đến
được xứ tự do Hoa Kỳ của hai triệu người Mỹ gốc
Việt.
Ông
nói trong phần chót của bài viết:
Chúng
ta sẽ nhớ đến và cám ơn những đóng góp của họ đã
làm cho đất nước Hoa Kỳ mạnh mẽ và sáng sủa hơn. Đó
là những gì chúng ta sẽ không quên khi là người Hoa Kỳ,
một dân tộc luôn luôn trân quý sinh mạng con người và
sẽ không bao giờ quên đến những người đã sát cánh
bên vai với chúng ta khi bị cực kỳ lâm nguy khổ nạn.
Thân
nhân muốn hỏi thăm tin tức về 81 quân nhân của
ĐĐ72 - TĐ7ND bị mất tích, nên liên lạc gấp với
Mr. Robert Maves, Civ JPAC J2 Robert.Maves@JPAC.PACOM.MIL.
How do we as a society remember our dead, including those who lost their lives alongside us in our nation’s wars? William
Gladstone, a British prime minister during the 19th century, offered a
timeless formula: “Show me the manner in which a nation or community
cares for its dead, and I will measure with mathematical exactness the
tender sympathies of its people, their respect for the law of the land
and their loyalty to high ideals.”
On
Friday, a U.S. Air Force aircraft will carry the commingled remains of
81 airborne soldiers of the former South Vietnamese Army from Hawaii,
where they have been stored in a military facility for more than 33
years, to California. On Oct. 26, there will be a full military ceremony
honoring their service in Westminster, often known as Little Saigon,
where tens of thousands of Vietnamese Americans now live.
This
will be a unique occurrence because their names might never be known
and because they were soldiers of an allied army. Following
the ceremony, these forgotten soldiers will be laid to rest under a
commemorative marker in the largest Vietnamese-American cemetery in our
country.
This final resting place will mark a
complicated, 54-year journey that began on a long-forgotten battlefield
during a vicious war that tore apart our country and resulted in the deaths of 58,000 Americans and millions of Vietnamese.
'Men Without a Country'
In
late 1965 an American C-123 was shot down, killing all four American
crew members and 81 South Vietnamese Airborne soldiers. The crash site
was located in a contested area and was not visited until 1974. Bone
fragments and some personal paraphernalia were gathered, but all of the
recovered remains were commingled and could fit into one large casket.
The remains were shipped to Bangkok. The American crew members were
later identified through DNA testing and were given a proper
interment. But there was no flight manifest for the South
Vietnamese soldiers. In 1986, their remains were sent to the U.S.
military’s POW/MIA lab in Hawaii, which is responsible for identifying
those lost or missing from our nation’s wars.
And
there the remains of the South Vietnamese soldiers have been sitting
for the past 33 years. Because there was no flight manifest for such a
combat mission, we will probably never know the names of those who were
lost. They are identified only as members of an elite airborne battalion
of the Army of the Republic of Vietnam.
The
Hanoi government twice declined to accept them for a proper burial in
Vietnam. And because these were not American citizens or soldiers,
there was no clear way for them to be buried and properly honored in the
United States. They are unknown soldiers, and have indeed become “Men
Without a Country,” after having given their lives on behalf of a
country that no longer exists.
Laying to rest the 81 in Freedom Park
I
learned about this situation two years ago. For me, Gladstone’s
timeless message was a guidepost. If we are who we say we are as a
nation and as a people, we should care not only for our own dead but
also for those who served alongside us under great peril. These lost
soldiers deserved to be remembered with honor and dignity.
After
many months of intricate negotiations on both the diplomatic and legal
front, this is now going to happen. On Oct. 26, after the memorial
service in Westminster’s Freedom Park,
the soldiers will be interred near a memorial that remembers the
courage and contributions of the hundreds of thousands of Vietnamese
refugees who took to the sea during perilous times, risking everything
to come to our country.
The ceremony
will do far more than merely remembering the sacrifices and the five
decades odyssey of those young soldiers who so long ago lost their lives
for the ideals of democracy on behalf of a country that no longer
exists. It will also serve as a reminder of the hundreds of thousands of
other soldiers who lost their lives and the thousands of others whose
remains might never be found.
The sad but epic
journey of these lost soldiers from the battlefields of Vietnam to the
largest Vietnamese-American cemetery in our country will provide closure
for many others who paid their own price and made their way to
America. It will allow our nation to remember and appreciate the
contributions of the 2 million Americans of Vietnamese descent who have helped make us a stronger and more vibrant society.
And
it will help us to remember who we are as Americans, and who we should
always aspire to be: a people who treasure human life, and who will
never forget those who stood beside us during extraordinarily difficult
times.
Former Navy Secretary and Sen. Jim Webb, D-Va., served as a Marine infantry officer in Vietnam.
Bài Dịch Trước tiên,Tôi xin nghiêng mình chào biệt Anh Em Tử Sỉ Nhảy Dù Cố Gắng vị quốc vong thân trong chuyến bay C123.
Và vì vấn đề này,nên khiến Tôi động lòng nhắc lại story “Quan-Tài-Bay”
mà Tôi cùng anh em thu hình viên THVN9-VNCH đã nằm trong đó, rất may mắn
thoát chết nhiều lần,không như số phận tử sỉ Nhảy Dù trong chuyến bay
cuối cùng C123! “Quan-Tài-Bay” là nicknames do anh em phi công VNCH đặt cho 2 loại máy bay C47 và C123. Vì dễ chết. C123 là loại máy bay đáp ở những nơi không đủ tiện nghi như Khe Sanh, không cần không lưu hướng dẩn và đường bay tươm tất! Với 2 động cơ cánh quạt nổ điếc con ráy dù có xài earplug, từ đệ nhị thế chiến.
Ngoài việc không vận chuyển quân, và CIA mission, C123 được dùng nhiều
cho chiến dịch xịt thuốc khai quang trên 4 vùng chiến thuật. Tỉ lệ C123 mất tích tại chiến trường VN cao hơn các loại máy bay fix wings khác!
Tại chiến trường Khe Sanh Lam Sơn 719, Tôi và Dương Phục đài phát thanh
quân đội là 2 phóng viên chiến trường may mắn thoát chết từ Tchepone Hạ
Lào về phi trường Ái Tử thị trấn Đông Hà DMZ17! Mạn phép PKT, Tôi phạn nguyên con email(copy&pasted) dưới đây: Kính chuyển đến quý niên trưởng, quý thân hữu, quý hiền huynh, tỷ, muội...
...Một bài viết rất cảm động của nguyên thượng nghị sĩ, nguyên bộ trưởng
bộ hải quân Hoa Kỳ, nguyên là một người lính Hoa Kỳ đã chiến đấu chống
CS ở VN: Ông Jim Webb. Ông Jim Webb nói về những người lính thuộc
đại dội 72 Tiểu doàn 7 Nhẩy dù (tiểu doàn mà chúng tôi khi làm PV chiến
trường ở THVN9 năm 1972 đã từng đi theo tiểu đoàn này. Chắc bạn Chu Mai
còn nhớ lúc đó sau khi theo Sư doàn 22 BB đến Bồng Sơn rồi zdui chân đi
theo tiểu doàn này đến quốc lộ 14 giữa Kontum và DakTo đồng không mông
quạnh ngồi chờ trực thăng Mỹ bốc về Phù Cát lúc trời đã về chiều mà bụng
đói, dế teo vì wá sợ -kỷ niệm khó quên... Sau này tụi tui còn có dịp đi
theo tiểu đoàn này một lần nữa lúc đó có ông Lô -bạn của bác Từ tôn Sa
-làm tiểu đoản trưởng) .Quý vị không thích xin delete nhưng xin nhớ cho
rằng: Bài viết để quý vị đọc chơi để thương cho số phận những người lính
VNCH mà một thời đã bị bỏ quên, bị sỉ nhục bổi đồng minh cũng như kẻ
thù. NHỮNG NGƯỜI LÍNH KHÔNG CÓ ĐẤT NƯỚC: Cuối cùng chúng tôi đang vinh danh những người lính miền Nam VN đã chiến đấu với chúng tôi Tác giả: Jim Webb, Nguồn: USA Today Ngày đăng: 2019-09-16
Những người lính vô danh này đã thiệt mạng trong một chiếc C-123 của
quân đội Hoa Kỳ bị bắn hạ trong Chiến tranh Việt Nam. Chúng ta đừng bao
giờ quên những người đứng bên cạnh chúng ta trong thời điểm khó khăn.
Như là một xã hội đoàn kết, làm thế nào để chúng ta nhớ về người đã
khuất của của chúng ta, bao gồm cả những người mất mạng cùng với chúng
ta trong các cuộc chiến của đất nước chúng ta ? William Gladstone, một
thủ tướng nước Anh trong thế kỷ 19, đã đưa ra một công thức vượt thời
gian: "Hãy chỉ cho tôi cách mà một quốc gia hoặc cộng đồng quan tâm đến
những người chết của họ, thì tôi sẽ đo lường bằng sự chính xác toán học
những cảm tình dịu dàng của người dân nước đó, sự tôn trọng của họ đối
với luật đất đai và lòng trung thành của họ đối với những lý tưởng cao
đẹp." Ngày thứ Sáu tới, một chiếc máy bay của Không quân Hoa Kỳ từ
Hawaii sẽ đưa hài cốt của 81 binh sĩ nhảy dù của Quân lực Việt Nam Cọng
Hòa trước đây về California, các hài cốt này đã được cất giữ tại Hawaii
trong một cơ sở quân sự trong hơn 33 năm qua. Vào ngày 26 tháng Mười
2019, sẽ có một buổi lễ theo quân cách đầy đủ để vinh danh họ tại
Westminster, thường được gọi là Little Saigon, nơi hàng chục ngàn người
Mỹ gốc Việt hiện đang sinh sống. Đây sẽ là một diễn biến độc đáo bởi
vì tên của họ có thể không bao giờ được biết đến, và bởi vì họ là những
người lính của một đội quân đồng minh. Sau buổi lễ, những người lính bị
lãng quên này sẽ được an nghỉ dưới một địa điểm đáng ghi nhớ tại nghĩa
trang lớn nhất của người Mỹ gốc Việt ở nước ta. Nơi an nghỉ cuối
cùng này sẽ đánh dấu một hành trình 54 năm phức tạp được bắt đầu trên
một chiến trường bị lãng quên từ lâu trong một cuộc chiến tàn khốc xé
tan đất nước chúng ta và dẫn đến cái chết của 58.000 người Mỹ và hàng
triệu người Việt Nam . Cờ Nam Việt Nam và Hoa Kỳ phất phới bay ở
Westminster, California, vào ngày 30 tháng 4 năm 2015 trong lễ tưởng
niệm sự sụp đổ của Sài Gòn. (Ảnh: Matt Masin / Đăng ký Quận Cam qua AP) ‘Những chiến sĩ không còn đất nước’
Cuối năm 1965, một chiếc phi cơ C-123 của Mỹ đã bị bắn rơi, giết chết
cả bốn thành viên phi hành đoàn Mỹ và 81 binh sĩ nhảy dù Nam Việt Nam.
Địa điểm xảy ra sự cố nằm ở khu vực tranh chấp và không được truy tìm
cho mãi đến năm 1974. Các mảnh xương và một số vật dụng cá nhân đã được
thu thập, nhưng tất cả các hài cốt được phục hồi đều được xếp đặt lại và
có thể nằm gọn trong một chiếc quan tài lớn. Hài cốt được chuyển đến
Bangkok. Các thành viên phi hành đoàn người Mỹ sau đó đã được xác định
thông qua xét nghiệm DNA và đã được đưa về nơi an nghỉ thích hợp. Nhưng
không lịch trình tên tuổi nào dành cho những người lính miền Nam trên
chuyến bay này. Năm 1986, hài cốt của họ được gửi đến phòng thí nghiệm
POW / MIA của quân đội Hoa Kỳ tại Hawaii, nơi chịu trách nhiệm xác định
những người mất hoặc mất tích trong các cuộc chiến của đất nước chúng
ta. Và ở đó, hài cốt của những người lính miền Nam đã được lưu giữ
trong 33 năm qua. Vì không có bản kê khai hành khách của chuyến bay cho
một nhiệm vụ chiến đấu như vậy, nên có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ biết
tên của những người đã mất. Họ chỉ được xác định là thành viên của một
tiểu đoàn lính nhảy dù tinh nhuệ của Quân lực Việt Nam Cộng hòa.
Chính quyền Hà Nội hai lần từ chối chấp nhận cho họ chôn cất thích hợp ở
Việt Nam. Và bởi vì đây không phải là công dân hay binh lính Mỹ, nên
không có cách nào rõ ràng để họ được chôn cất và tôn vinh đúng cách tại
Hoa Kỳ. Họ là những người lính vô danh, và thực sự đã trở thành những
người chiến sĩ không có đất nước, sau khi đã hy sinh mạng sống cho một
đất nước không còn tồn tại. Sắp đặt nơi an nghỉ cho 81 chiến sĩ tại Công viên Tự do
Tôi được biết về tình huống này hai năm trước đây. Đối với tôi, thông
điệp vượt thời gian của Gladstone là một kim chỉ nam. Nếu chúng ta là
những người mà chúng ta tự ví như là một quốc gia và một dân tộc, thì
chúng ta không chỉ quan tâm đến cái chết của chính mình mà còn cho những
người phục vụ bên cạnh chúng ta dưới mọi cơn nguy hiểm lớn. Những người
lính đã mất xứng đáng được ghi nhớ với danh dự và nhân phẩm. Sau
nhiều tháng đàm phán phức tạp trên cả mặt trận ngoại giao và pháp lý,
điều này giờ đây sẽ xảy ra. Vào ngày 26 tháng Mười 2019, sau lễ tưởng
niệm ở Công viên Tự do Westminster, những người lính đã hy sinh đó sẽ
được an táng trong Công Viên, gần một đài tưởng niệm là nơi được dựng
lên để tưởng nhớ sự can đảm và đóng góp của hàng trăm ngàn người tị nạn
Việt Nam đã xông ra biển trong thời kỳ nguy hiểm, mạo hiểm mọi thứ để
đến đất nước của chúng ta. Buổi lễ sẽ bao gồm nhiều ý nghĩa hơn là
chỉ nhớ đến những hy sinh và sự hào hùng thinh lặng của năm thập kỷ
phiêu bạt của những người lính trẻ, những người từ lâu đã mất mạng vì lý
tưởng dân chủ thay cho một quốc gia không còn tồn tại. Nó cũng sẽ có ý
nghĩa như một lời nhắc nhở đến hàng trăm ngàn binh sĩ khác đã mất mạng
và hàng ngàn người khác có thể không bao giờ được tìm thấy. Hành
trình buồn nhưng oai hùng của những người lính bị mất từ chiến trường
Việt Nam đến nghĩa trang người Mỹ gốc Việt lớn nhất ở nước ta sẽ khép
lại trang sử đau thương cho nhiều người khác đã trả giá khi tìm đường tự
do đến Mỹ. Nó sẽ cho phép quốc gia chúng ta ghi nhớ và đánh giá cao sự
đóng góp của 2 triệu người Mỹ gốc Việt đã giúp chúng ta trở thành một xã
hội mạnh mẽ và sinh động hơn của hôm nay. Và nó sẽ giúp chúng ta
nhớ chúng ta là ai khi mang danh là người Mỹ, và là con người mà chúng
ta nên luôn khao khát trở thành: Đó là một người trân trọng cuộc sống
của con người và sẽ không bao giờ quên những người đứng bên cạnh chúng
ta trong những thời điểm khó khăn đặc biệt. Jim Webb là cựu Bộ
Trưởng Hải Quân Hoa Kỳ và là Thượng nghị sĩ Đảng Dân Chủ của tiểu bang
Virginia, đã từng là sĩ quan ngành kỵ binh TQLC tại Việt Nam Điền Phong biên dịch