Nha Kỹ Thuật có năm sở chính, đó là Sở Tâm Lý Chiến, Sở Phòng Vệ Duyên Hải, Sở Không Yểm, Sở Công Tác, Sở Liên Lạc, và Trung Tâm Huấn Luyện “Quyết Thắng” ở Long Thành.
Các toán công tác của Nha Kỹ Thuật còn có tên Biệt Kích Lôi Hổ chuyên hoạt động về tình báo. Nhiệm vụ của các chiến sĩ anh hùng vô danh này là nhận lệnh của cấp chỉ huy xâm nhập, hoạt động trong lòng địch để phá hoại, khám phá những mật khu của Cộng Sản, giải cứu tù binh bạn và bắt tù binh địch… Vì những hoạt động âm thầm như vậy, nên còn có danh xưng là “Bóng Ma Biên Giới.” Ngoài ra, còn có sự yểm trợ của Phi Đoàn 291 (King Bee) có nhiệm vụ đưa những “Bóng Ma Biên Giới” này nhảy xuống lòng địch.
Lễ Truy Điệu Anh Linh Tử Sĩ Nha Kỹ Thuật được tổ chức trang trọng, như kêu gọi hồn thiêng sông núi; các anh hùng tử sĩ Biệt Kích Lôi Hổ, Bóng Ma Biên Giới về nhập cuộc. Những linh hồn vị quốc vong thân là những người thân yêu của các đồng đội còn sống sót đã từng sát cánh bên các anh trong những ngày băng rừng, vượt suối, lên dốc, xuống vực sâu, giữa bạt ngàn núi non trùng điệp để xâm nhập vào vùng đất địch, làm sứ mạng diệt giặc cứu quê hương, mong đem lại hạnh phục ấm no, an vui cho dân tộc.
Nhưng mà, sứ mạng chưa tròn thì các anh đã mất dạng bặt tăm, thân xác các anh không còn. Bóng hình các anh mất biệt từ mấy mươi năm xa vắng, mấy mươi năm xác mất hồn tan. Các anh chết, mà không có được mồ yên mả đẹp, thân xác các anh để cho cát đá dập vùi, lá cây cành rừng lấp phủ. Và, bao anh linh cứ phảng phát nổi trôi.
Chiến hữu Chung Tử Ngọc, trưởng ban tổ chức, đọc diễn văn khai mạc: “Chúng ta đang được sống trong một đất nước tự do, nhưng lúc nào cũng nhớ đến những anh em đã một thời từng chiến đấu bên nhau đang ở khắp nơi trên thế giới, nhất là ở Việt Nam, và chúng ta cũng nhớ đến một thời vào sinh ra tử. Vì vậy năm nay, với chủ đề ‘Nhớ Rừng’ là để mọi người nhớ lại chuyện xưa, kể cho nhau nghe những kỷ niệm không bao giờ quên, không bao giờ hết dù tuổi tác và sức khỏe đã mòn theo thời gian. Chúng ta không còn nhiều cơ hội để gặp nhau nữa, cho nên, các anh em Nha Kỹ Thuật luôn mong mỏi gặp lại quý niên trưởng và các chiến hữu trong tình yêu thương như ngày xưa trong mọi tình huống, mọi hoàn cảnh, nếu chúng ta có cơ hội gặp nhau.”
Chiến hữu Nguyễn Bác Ái, cựu tổng hội trưởng Hội Nha Kỹ Thuật, và chiến hữu Nguyễn Phan Tựu, cựu chỉ huy trưởng Đoàn Công Tác 72, cũng có lời chào mừng quan khách, các chiến hữu bạn, các chiến hữu đồng môn cùng gia đình đến dự.
Chiến hữu Nguyễn Quốc Anh Tuấn từ Pittsburgh, Pennsylvania về, thuộc Sở Công Tác Đoàn 11 đóng quân tại Đà Nẵng, nói: “Nhiệm vụ của toán chúng tôi là chuyên nhảy xuống lòng địch. Khi đến điểm công tác, nếu địch không phát hiện thì mình là chủ động, còn nếu bị địch phát hiện thì xem như 80% là mình bị địch bắn chết vì chúng quá đông.”
Chiến hữu Ngô Đặng Tuyên, Chiến Đoàn 3 Sở Liên Lạc, đầu quân về đơn vị vào cuối năm 1969 thuộc toán MACV-SOG.
Ông kể: “Trong giai đoạn đầu thì Sở Liên Lạc được sự yểm trợ của quân đội Hoa Kỳ nhiều, nên thường có những toán Nhảy Bắc hoặc nhảy xuống những vùng phi quân sự, dọc theo đường mòn Hồ Chí Minh ở vùng Tam Biên và Trường Sơn, thuộc vùng ngoại biên. Sau này, khi Mỹ cắt bớt yểm trợ, chúng tôi không còn đủ khả năng để đi những chuyến công tác sâu vào lòng địch khoảng 100-150 cây số nữa. Cho nên địa bàn hoạt động của chúng tôi được thu gọn lại, và đại đa số các chuyến công tác chỉ tại trong nội địa gần ngoài biên giới nhiều hơn là đi sâu vào lòng địch. Khi đất nước chiến tranh thì chúng tôi không đặt nặng nhiều về lý tưởng mà chỉ biết làm tròn trách nhiệm của mình đối với dân tộc và tổ quốc. Vì thế, chúng tôi phải chấp nhận sự hy sinh khi thi hành nhiệm vụ của mình.”
Chiến hữu Phạm Hòa, cựu trưởng toán 723 của Đoàn Công Tác 72, cho biết toán này đã từng chiến đấu đến viên đạn cuối cùng trong ngày 30 Tháng Ba, 1975, tại đèo Hải Vân.
“Mặc dù cuộc chiến đã qua hơn 44 năm, nhưng những chiến hữu của Nha Kỹ Thuật vẫn còn sinh hoạt rất đều đặn, đó là nhờ cái ‘chất keo’ mà anh em đã từng gắn bó từ trong rừng sâu, nước độc. Trong cuộc chiến Việt Nam, đơn vị Nha Kỹ Thuật là toán hoạt động trong lòng địch, mỗi toán nhiều nhất là sáu người. Nói về tính chất đơn độc trong những chuyến công tác thì những điểm chúng tôi nhảy xuống thường xa hơn vòng đai yểm trợ của Pháo Binh, xa tất cả mọi phương tiện yểm trợ của Quân Lực VNCH. Chính vì sự hoạt động rất riêng rẻ đó, nên chúng tôi phải đùm bọc với nhau, mà anh em thường gọi là ‘chất keo’ gắn bó cho đến ngày hôm nay,” ông Hòa tâm tình.
Kế bên là chiến hữu Nguyễn Tấn Quang, cũng thuộc toán 723 của Đoàn Công Tác 72, từ Việt Nam sang tham dự đại hội lần đầu tiên, bày tỏ: “Tôi rất xúc động khi thấy tình cảm của anh em chiến hữu vẫn còn có ‘chất keo’ như ngày nào. Ngày xưa, chúng tôi đã từng sống với nhau như anh em ruột thịt trong như lúc gian khổ, trong những nguy hiểm giữa sự sống và cái chết rất gần. Nhưng sau hơn 44 năm xa cách mà các anh vẫn còn yêu thương nhau như thế nầy thì không gì quý bằng.”
Chiến hữu Nguyễn Phan Tựu, trưởng Đoàn Công Tác 72, tâm tình: “Đối với tôi, chỉ tiếc là sự kết thúc cuộc chiến quá thê thảm cho anh em quân nhân của chúng tôi, những người có thể nói là bị thiệt thòi nhất, như lời của Thượng Nghị Sĩ John McCain đã nói: ‘Người bất lương đã thắng kẻ lương thiện.’”
Ông kể: “Khi Cộng Sản bắt đầu chiếm miền Nam thì đoàn chúng tôi bị kẹt lại tại Đà Nẵng, cũng nhờ ơn phước như thế nào mà chúng tôi đã thoát khỏi Đà Nẵng và tôi đã đưa cả đơn vị của chúng tôi vào Sài Gòn. Sau đó, Biệt Khu Thủ Đô đã cho chúng tôi đóng quân tại Kho 18 Khánh Hội để phòng thủ Biệt Khu Thủ Đô về phía Nhà Bè. Khi đóng quân tại đây thì đơn vị chúng tôi vẫn tiếp tục hành quân để lấy tin tức cung cấp cho Quân Đoàn III. Đến ngày 29 Tháng Tư, 1975, cộng quân pháo dữ dội vào Biệt Khu Thủ Đô, nên các phái đoàn của cuối cùng Hoa Kỳ phải di tản. Sau đó, Cộng Sản đã tung ra ba sư đoàn để bao vây thành phố Sài Gòn. Vì thấy tình hình không còn cố thủ Sài Gòn được nữa, nên chúng tôi cũng xuống tàu Quân Vận của Hải Quân để ra đi.”
Chiến hữu Không Quân Trần Ngọc Hạnh, phi đoàn phó Phi Đoàn 219, kể: “Tôi là người xuất thân từ Biệt Đoàn 83. Sau đó về Phi Đoàn 219 là phi đoàn độc nhất của Không Quân VNCH được trực thuộc Bộ Tổng Tham Mưu. Công tác của chúng tôi là chuyên thả toán Biệt Kích Lôi Hổ, Lực Lượng Đặc Biệt xuống lòng địch, có khi chúng tôi cũng đi lấy những tin tức tài liệu của địch trên đường mòn Hồ Chí Minh. Tôi đã trong đơn vị này đến giờ phút cuối cùng.”
Chiến hữu Không Quân Trường Sơn Lê Xuân Nhị, từ New Orleans, Louisiana về, còn là nhà văn nổi tiếng về tác phẩm “Xếp Al Capone” và nhiều sách viết về những cuộc đời lính chiến của VNCH, tâm tình: “Ngày xưa tôi bay cho Nha Kỹ Thuật gồm hai chuyến công tác, đó là thả toán và rước toán về. Tôi đã từng cất cánh mà không có phép của cấp chỉ huy để cứu những chiến hữu Lôi Hổ, và khi về đến hậu cứ thì bị cấp trên ‘nhốt’ về tội kỹ luật, cho nên tình nghĩa chiến hữu giữa tôi và anh em nhảy toán rất sâu đậm. Vì thế, tôi phải có mặt trong đêm nay.”
Trong số quan khách đến dự, Nghị Viên Garden Grove Bùi Phát, chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California, cũng có lời chia sẻ: “Chúng tôi muốn bày tỏ lòng cảm phục và biết ơn sâu xa đối với các chiến sĩ của Nha Kỹ Thuật cũng như các chiến sĩ Quân Lực VNCH. Các anh đã chiến đấu rất anh dũng. Là một hậu duệ của Biệt Động Quân Vì Dân Quyết Tiến, các chiến sĩ trong Quân Lực VNCH đối với chúng tôi bao giờ cũng là hình ảnh hào hùng bất khuất. Chúng tôi luôn hãnh diện là được làm hậu duệ của các anh.”
Một chương trình văn nghệ đặc biệt với sự hiện diện của các ca sĩ Phương Hồng Quế, Trang Thanh Lan, Thế Sơn, Chung Tử Lưu, ban văn nghệ Nha Kỹ Thuật cùng các ban văn nghệ của chiến hữu bạn đóng góp. (Lâm Hoài Thạch)
No comments:
Post a Comment