Sinh hoạt độc lập, chính thức thành lập năm 1982 tại Costa Mesa California Hoa Kỳ. Strategic Technical Directorate (STD) Commando Family Founded 1982 in Costa Mesa, California U.S.A. A Nonprofit Association for members only.
Danh Xưng của Hội Nha Kỹ Thuật California cũng là Nhóm Chiến Sĩ Vô Danh / QLVNCH - The Unknown Soldiers of The Republic of Vietnam.
Trường Sơn Ơi Cánh Dù Ma Đã Khuất,
Rừng Nhớ Người Lôi Hổ Nhớ Non Cao
Hình tác giả và đại úy W.J.Richarson
5th SF Group & Project Delta - B-52
Project Delta
Sự xung khắc giữa William Egan Colby và
Richard M. Helms Ðây là giai đoạn cực kỳ đối-nghịch giữa hai
thế lực xu-hướng chống đối nhau quyết liệt giữa chính quyền và Very Very Secret
Society về chính sách Mỹ tại Việt Nam: Sự mâu thuẫn nầy tăng lên trong cuộc
chiến chi còn giải pháp cuối cùng là lấy máu để giải quyết. Tại Washington giữa
chính quyền Kennedy và đặc biệt sự ích kỷ đầy tham vọng của siêu chính phủ VVSS
đã keo-sơn cùng với thành viên Kỹ-nghệ Quốc-phòng (War Industries Board của
Bushes) quyết triệt-tiêu chiếc ghế quyền lực Kennedy; Vì là một trở ngại chính
cho “Chương trình Chống Nỗi Dậy” (Counter Insurgency Plan) Và tại Saigon chính
phủ Ngô Ðình Diệm cực kỳ cương-quyết không cho quân tác chiến Mỹ vào Việt-Nam
với bất cứ hình thức nào. Thế là Bonesmen thiết kế cuộc hành quyết xảy ra giữa
4 anh em Kennedy và Diệm Nhu. es November 1963: Days of Murder –
Consortiumnews https://consortiumnews.com/…/…/november-1963-days-of-murder/ Thảm thương thay cho dân tộc một nước nhược
tiểu phải chịu cảnh Thủ lảnh Skull & Bones 322 là William Averell Harriman
(1891-1986). Quyết liệt chống phá vừa áp lực hành pháp Kennedy buộc chính quyền
Diệm phải sơ tán dân chúng, bỏ Huyện Hương-Hóa (để lại Khe Sanh cái tên trơ-trọi đồi núi) xuống đồng bằng Quảng Trị vì lý do được gọi là vùng kém an-ninh
(nhưng với con mắt phi công gián điệp Queen- Bee-1 của “Sở Khai Thác Địa Hình”
(Combined Area Studies) mới phát hiện được sự thật VVSS buộc công-cụ gián-tiếp
là Hà-Nội phải đem Lính B.V bắt đầu khai phá Ðường-559 cho Hà-Nội cưỡng chiếm
miền nam, đễ hoàn thành axiom-1 của chương trình CIP Cụ cố-vấn, biết được ý đồ đó của Mỹ, nhưng
vì cần viên trợ để chống đỡ, nên cụ Ngô Ðình Nhu âm thầm với mưu lược chốt chận
ngay yết hầu của Ðường-559 bằng điều-động Ðại tá Ðỗ Cao Trí, Tư lệnh Ðệ tam
Quân khu sẻ mỡ cuộc hành quân chốt chận ngay yết-hầu Attopeu, với Thiếu tá Dư
Quốc Ðống Chiến đoàn trưởng CÐ Dù, Ðại úy Lý Tòng Bá Thiết đoàn trưởng, cùng
một đơn vị bộ binh thuộc SÐ22 với Tiểu đoàn Công Binh khai phá đường qua nam
Lào. Từ Ben Het, Darto tiến qua Lào, đứng về mặt chiến thuật tỉnh Attopeu Nam
Lào đất đai núi non hiểm trở, mà chận địch vào mùa khô coi như mùa mưa dầm gió
bất mọi hoạt cảnh phải đình động. Sự việc nầy bị ngay tay phản-tặc, Bác Sĩ
Trần Kim Tuyến, Tổng Cục Tình Báo tại Phủ Tổng thống tiết-lộ cho CIA của nhóm
Russell Flynn Miller (nam) và Lucien Conein (bắc) biết ráo trọi. Ðại tá Lansdale là ân-nhân của TT Diệm đã
đề nghị (theo lệnh thượng cấp), Ðại tá Carver là cố vấn Trung Ương Tình Báo Phủ Tổng thống,
nhưng mà ‘giòi’ trong ấy ngoi ra làm sao TT Diệm hiểu nổi như H.N. Nhạ, Ðinh
Xáng, P.N Thảo, Pham Xuân Ẫn cũng ngoan ngoãn dự lễ chào cờ Vàng… Cái nhóm CIA
nầy lại là tay chân của hai nhân vật chủ chốt cuộc chiến (Harriman và George H
W Bush) đang đặt ống kính phải hũy-diệt hai hòn đá tảng (Kennedy và Diệm) cản
đường Counter Insurgency Plan nầy bằng mọi giá. Đồng thời ra lịnh Sáu-Búa Lê
Đức Thọ cách ly HCM vì cái tội ra lịnh rút 100.000 quân về bắc 1957 để cho miền
nam phát triển và thống nhất theo thời gian thuận lợi rồi từ từ hiệp thương
sau, chờ vào một hoàn cảnh thuận lợi, cùng với Ngô Đình Nhu để tiết kiệm máu
xương người Việt mình. Cuộc thương thảo nầy bị bác sĩ Trần Kim Tuyến báo cáo
cho cố vấn an ninh quốc gia Mc George Bundy nên bọn Bonesmen cùng đứng lên làm
thất bại. Kể từ ngày khai mở đường 559 (tháng 5,
1959) là phe thân Tàu từ tướng Chu Văn Tấn, Nguyễn Chí Thanh, HCM, Trần Độ,
Đinh Bá Thi, Hoàng Văn Thái phải bị tiêu diệt… chỉ trừ Võ Nguyên Giáp dành cho
cuộc hành quân Lam Sơn 719 chịu đánh trận xa Tchepone mà không đánh trận gần
tại Khe Sanh căn cứ hậu cần; vì tướng Giáp là thành viên OSS 1945 (xem hình
trong sách “The New Legion”, trong rừng mà Giáp mặt complet trắng thắt cà vạt
đội mủ phớt, vì là ngày được kết nạp OSS/1945. Trong khi HCM mặt quần xà lỏn vì
bị sốt rét rừng và kiết lỵ sắp chết, nên mặc như vậy để tiện thả Bom nước cho
kịp, cán sự y tế Henry Prunier chăm sóc cho HCM) nên Giáp không phải đi tù cải
tạo, riêng HCM phải còn trinh như cha già gương mẫu để bị giam lỏng ngày ngày
tưới cây Vú-Sửa miền nam dưới con mắt chăm sóc thật kỹ của Mai Chí Thọ đến nỗi
cụ Tôn Đức Thắng đôi khi thốt lên đôi lời như Trâu già sá sợ dao phải “Đ.M
chính tao mà cũng sợ thằng Sáu Búa”. Vì thế khi Lê Đức Thọ chết được chôn ở
nghĩa trang Mai Dịch hàng đầu ở Hà Nội và hàng đêm người dân vào tưới phân tươi
nên gia đình phải rình rình lén lút ban đêm đem chôn nơi khác…
Vì quyền lợi cả 2 chủ nợ và con nợ cùng xả
rác vũ khí thặng dư từ Đệ-2 thế chiến cũng như 2 bên cùng đồng ý dùng chiến
tranh VN làm xạ trường “Free Zone” để thử vũ khí mới qua danh nghĩa ý thức hệ.
Nên anh em một nhà mới chém giết nhau đến tận tuyệt, thề không đội trời chung
với CÂM THÙ GIAI CẤP và HẬN THÙ CS. Tác giả bay trên trời như cái chòi canh di
động thấy vậy thật đau lòng đành viết ra cuốn sách bằng Anh ngữ “Lính Lê Dương
Mới” mà cũng vẫn bị nằm giữa các lằn đạn của Liên sô/Mỹ mà chua xót không phải đất
nước mình làm ra mà chính đồng loại bắn vào… rồi 2 thằng KGB và CIA muốn bên
nào thua thì cúp đạn dược là xong, trong hoạt cảnh vì dựa vào THẾ BÊNH KẺ MẠNH
mà Mỹ lịch sự nhường cho Liên Sô kiếm dollar nuôi nhân công sau thế chiến hai không
có việc làm bẳng viện trợ khẩn cấp với số vũ khí 700 triệu tấn ngay sau khi
tháo mìn trên các cảng miền bắc để chuyên chở ngày đêm cho kịp với 3 mục tiêu:
Chiếm miền nam, Cambodia, và hoả tiển SAM-2 dành phòng thủ Hà Nội và nói nhỏ
Sáu Búa khi Mỹ tháo chạy có rơi rớt vài ngoài nổ ở Kho Long Bình CBU-55 và
BLU-82 Daisy Cutter xài tạm bằng máy bay A-37 và MC-130. Còn QLVNCH thì bắn đạn
cầm chừng cho đến hết đạn thì bỏ súng xuống đúng theo kịch bản “Á-Sự-1” của 2
soạn giả Harriman/Kennan. Thời kỳ chánh-quyền John F. Kennedy muốn
việc làm của CIA tại Việt-Nam phải cố-gắng nhiều hơn nữa, khám phá cho được
đường thâm nhập của Bắc-Việt vào Miền-Nam, tăng cưòng nhịp độ đột phá và gởi
Gián-điệp ra Bắc. Hội-Đồng An-Ninh Quốc-Gia Hoa-Kỳ (NSC) đã có cuộc họp số 52
Memorandum bản ghi nhận: cho phép xử dụng Mũ Nồi Xanh và Hãi-Quân người Nhái
huấn luyện Cố-Vấn cho quân-đội Miền-Nam để họ thi hành những cuộc hành quân xâm
nhập ngoài Bắc: “Biệt-Hải và Biệt-Kích Gián-Điệp” - Như vậy là Harriman và
Bush-Cha (George H W Bush) phải chịu khuất phục John F Kennedy và TT Diệm!?.
“Thế là có cuộc chiến ngầm của CIA chia ra làm 2 PHE, Phe chính quyền William
Colby và Phe Bonesmen là Richard Helms gây nên cảnh các Biệt Kích Lôi Hổ nhảy
Bắc bị Trinh Sát Mai Chí Thọ bắt hết làm double cross gián điệp hàng hai.
Riêng toán STRATA do QueenBees thả là nhờ Phi đội trưởng không báo cáo toạ độ,
nêu lý do giờ chót LZ-1 có trở ngại có thể thả LZ-2. Captain QueenBee-1 lập kế
hoãn binh với S-3 đại úy W.J.Richarson đến khi sắp đón về mới báo cáo. Toán
STRATA được an toàn và nổi danh quân BV rất sợ, nhứt là bắt tù binh đi ị riêng
rẻ ngoài rừng chở về khai thác. http://www.projectdelta.net/val_stories.htm As I recall, the Team Leader was a Captain
W. J. Richardson, Jr. and the Team ... and Harold "Catfish" Dreblow
joined it very soon afterwards in the fall of 1964. ... out of our base camp
because the area of operations was near Nha Trang. ..... [Military Advisory
Command Vietnam-Studies and Observation Group] which was ...The Kennedy Assassination – Harriman
connection » Titania https://www.titanians.org/kennedy-assassination-harriman-co… To theirs faces, Harriman stormed at the
Kennedys and their allies in the National Security Council, calling them
idiots, and then couspicously disappeared from presidential meetings. The
President had clearly crossed his handlers. Trên thực tế, Mũ Nồi Xanh hay Hải-Quân
người Nhái gì cũng là trực thuộc của CIA chủ động điều hành. Tại Đà-Nẳng người
Nhái Mỹ (SEAL) đã bắt đầu huấn luyện cho Hải-Quân Việt-Nam với chiếc thuyền gỗ
thô-sơ, cách thâm-nhập miền Bắc… thời tiết, phương tiện, kiểu cách, tổ chức Toán
nhỏ vài người, tuyển mộ Lính từ ngoài dân, Toán biệt-hải sẽ tấn công
chớp-nhoáng rồi rút ra… những vũ-khí như xử dụng hỏa-tiển… đầu đạn, cách che dấu
vũ-khí trong thùng xăng 200 lít…trên thực tế chiếc ghe nầy quá mỏng-manh dễ bị
hủy diệt, Cố-vấn người Nhái đang đề nghị thay thế bằng loại ghe khác có nhiều
sức máy và tốc lực nhanh hơn. Họ đang muốn huấn luyện người Việt thay người
Norway vào duyên tốc đỉnh P.T Nasty để hoạt động tại Bắc bộ [Gulf Tonkin] Thâm nhập đường hàng không, cần phải đòi
hỏi nhiếu khả năng về kỹ-thuật chuyên-nghiệp – Trong phân nhiệm của bộ tam sên,
vị đại sứ chỉ lo về hành chánh dù trên thực tế là chịu trách-nhiệm tổng quát,
vị tướng Tư lệnh MACV là chỉ lo việc hành quân, nhưng nhiệm vụ CIA mới là quan
trọng về chọn nhân lực. Có một điều đặc biệt là họ xài người với phương thức
vắt chanh bỏ vỏ: Khi HCM ở trong tù thì khuyến-dụ được thả ra phải vào mật khu
Pat-pó giúp Mỹ chống Nhựt. Khi Cụ không vâng lời trong việc phát động lại chiến
tranh, thì bị hạ bệ đưa Lê Duẩn lên thế 1959, nhưng quyền hạn tuyệt đối ở trong
tay 3 anh em ruột Ðức-Thọ mà gọi 3 anh em ruột của Sáu-Búa, Tiểu bá 3 nước Đông
Dương phải đổi họ từ Phan ra Lê; Đinh Đức Thiện người em kế được CIA đề nghị
làm Tham mưu Phó Tiếp Vận (Hậu cần cho quen rồi thanh toán Phe nhóm thân Tàu,
trước tiên là tướng Nguyễn Chí Thanh để cùng người anh ruột bảo đảm con Đường
559 hoạt động 100% trong mọi thời tiết. Đại tá Võ Bầm phụ tá đường Mòn 559 đề
nghị mở con đường Trường Sơn Tây để xử dụng vào mùa mưa dầm gió bất ở Trường
Sơn Đông) và Mai Chí-Thọ, người em Út như con hùm xám giữ an ninh nội chính toàn
miền bắc. Kể từ giờ phút nầy Hà Nội không phải là
Cộng Sản chủ nghĩa mà là đảng cướp Đô + Đất (nhưng chiến lược gia hoàn vũ
Harriman để cho thế giới có mục tiêu đã phá Cộng Sản Chủ Nghĩa như là fashion thời đại phi
thực dân, thế cho nên chính quyền Mỹ tự hậu phải đón phái đoàn cái gọi là csVN
như là đảng cướp mafia đi vào bằng Hậu Môn, trừ chính quyền văn minh VNCH) đối
với sự dựng lên một chế độ Mafia toàn trị (totalitarianism) do Lê Ðức Thọ và bè
lũ tiếp nối, Thọ là người đảng trưởng Mafia được KGB và CIA bảo-vệ có mục-đích
rỏ rệt độc đoán theo lịnh, lãnh đạo duy nhứt cho kế hoặch 50 năm (1959-2009,
decent interval chấm dứt bằng DVD “Sự Thật HCM” - The OSS and Ho Chi Minh:
Unexpected Allies in the War against Japan. Bartholomew-Feis, Dixee R.:
Lawrence: University Press of Kansas, ...) Cụ Diệm cũng vậy, khi ở trong bàn
tay HCM thì được CIA móc nối xin thả ra đem về tu-viện Mỹ, rồi khi Cụ Diệm vì
yêu nước không muốn huynh đệ tương tàn vì không thuận cho quân tác chiến Mỹ
qua, thì lấy máu giải quyết cho mục tiêu chiến lược toàn cầu “Eurasia-1”… Tôi
hoàn toàn tin tưởng các sử-gia sẽ làm sáng tỏ hai cụ là nhà ái-quốc là người
bạn thân thiết đặt hết niềm tin nơi người bạn đồng minh thân-tín, nhưng có một
điều chắc chắn hai cụ “không phải là người của Mỹ” Sự được thán phục của hai cụ
đối với thế giới là “không vì sự thắng lợi mà vì sự phản bội của Mỹ” Tôi mãnh
liệt căn cứ vào câu nói cũa hiền triết W-Brayant: “Sự thật dù có vùi xuống dưới
đất rồi cũng sẽ trồi dậy” Đích thân Colby đi vào Không-Quân tìm kiếm,
ông gặp được một người có bộ râu kẻm giống như tài-tử Clark-Gable, trình diễn
trong bộ đồ bay đen, mặt lạnh-lùng như một Đại-Ca trong một băng-đảng, đi đâu
cũng có bốn con khỉ đột đại úy chầu rìa. Cổ chít một chiếc khăn quàng Tím cho
nhẹ bớt cây súng lục nằm tòng-teng bên hông. Giống như Cowboy vào thời kỳ
lập-quốc; Cây súng tượng trưng cho quyền lực, nhưng phải bắn nhanh, bắn đúng và
kịp thời. Ðây là mẫu người mà Colby được lệnh phải chọn, mặc dầu mới ngoài 30
tuổi nhưng ông đã mang cấp Trung-tá Chỉ-huy-trưởng Liên phi-đoàn Vận-tải C47
tại Tân-Sơn-Nhất. Tiêu chuẩn chọn (criteria) phải trẻ để còn dùng qua giai đoạn
phần mềm hậu chiến, nhưng không qua được con người đầy quyền hạn như CIA,
Russell Flynn Miller (nam VN) dưới sự điều khiển của Richard Helms,
(Pentagon/Very Very Secret Society): Xử dụng Kỳ để dẹp Phật Giáo Ấn Quang, xong
là triệt ngay đễ xóa bõ bàn cờ rồi chơi lại, nhưng mạng của Kỳ còn lớn nên
không bị trực thăng vỏ trang UH1C làm thịt. Cũng như tướng Khánh thì tướng
Maxwell D. Taylor và MacNamara mổi người nắm tay một bên dơ cao để tỏ tình ủng
hộ vì sợ tướng khánh yếu tim không dám chơi 5 tướng già và tướng Khánh lên chỉ
để bỏ tù tại Đà Lạt, 5 tướng lãnh Kim, Đính, Đôn, Vỹ, và Xuân (chụp hình chung
có trung tá Lucien Conein cùng sanh tại Pháp với tướng Đôn, “The New Legion”
Volume-1, trang 70) Khi hắn biết anh em Diệm Nhu chạy trốn ở
nhà thờ Cha Tam, bèn phun câu tiếng Pháp: “Trứng đã đập bể rồi thôi đành làm
món Chả Chiên!” Công cụ Khánh xong rồi hất chiếc ghế quyền hạn, cầm cục đất quê
hương lưu vong, chỉ có TT Thiệu là may mắn được Bunker giữ vững chiếc ghế cho
axiom-3, đễ Mỹ rút lui êm thắm (axiom-3: The U.S could not have won the war
under any circumstances, honorable withdraw) Sau nhiều câu chuyện xã-giao qua lại thường
tình, Colby đi thẳng vào vấn đề: “Tôi muốn tuyển lựa Đoàn-viên C47, phi-cơ
không có bản số, không cờ và phải bay sâu vào Miền-Bắc, ông nghĩ sao?” Người đối diện mau mắn cưòi trả lời: Colby cảm thấy nhẹ người, để lòng tin vào
người anh-hùng can-đảm và đầy nhiệt huyết nầy Nguyễn-Cao-Kỳ đã được lồng vào
ống kính của CIA như là điều kiện cần và đủ (Criteria) Hậu quả ông đã tiến lên Tư-Lệnh Không-Quân…
rồi Thủ-Tướng nhưng không quên kiêm nhiệm Chỉ-Huy-Trưởng Biệt-Đoàn 83 để nắm
tuyệt đối sức mạnh của quyền lực Toán thả đầu tiên bằng C47 không số, không
hiệu (KQVN gọi là Cò-trắng) Toán Atlas, không nghe tín hiệu báo cáo, dường như
phi-cơ mất-tích! để giữ bí-mật, tránh tầm Radar, phi-cơ phải bay ở điều kiện
sáng trăng 30% và 100 bộ trên ngọn cây vào những vùng rừng núi hiểm trở như ở
ngoài Bắc. Sau khi chiếc C47 đầu tiên bị mất tích, Kỳ
đích thân bay phi-vụ thứ hai, thả Toán Castor sâu vào Miền-Bắc Khoảng ba tháng sau, Đài Hà-Nội công bố đã
bắt được ba biệt kích gián điệp của Sàigòn nhờ vào sự phản thùng của Richard
Helms, (coi Cánh Thép mục “Phi vụ Cò Trắng và những nắm mồ còn lại” Nhóm CIA
của Lucien Conein đã phá hủy chiếc C-47 nổ trên không phận Ninh Bình và nhiệm
vụ các toán phá hoại phải đổi qua lấy tin tức mà thôi, ngưng ngay việc phá hủy
cầu cống ngay sau khi thanh toán Diem + Kennedy) Còn Toán Atlas phi-cơ đâm vào núi! Rồi Toán
Castor của Kỳ thả cũng không bắt được liên-lạc… vẫn tiếp-tục thả Toán Dido và
Echo hai Toán nầy đang bị Bắc Việt theo dỏi sát nút… tin mới nhất cho biết được,
hai Toán nầy đang bị ép làm gián-điệp hàng đôi; Và Toán cuối cùng Tarzan vừa
thả xuống là bị bắt ngay, đây cũng là trò chơi phản gián và chống phản gián của
trục Ma-Quỷ [KGB và CIA] mà tam-trùng Phạm Xuân Ẩn là nhân vật chính trong vỡ
bi-thảm-kịch nầy dưới cái dù tại tổng đài Pentagon dưới quyền điều động của
Richard Helms. Vinh Trương (Còn Tiếp)
QueenBee-1 có thể bị thủ tiêu hay ra Toà Án Binh vì bỏ công tác. Còn quá trẻ mà mang cấp bậc của CIA gắn cho như là chỉ huy nhậm chức:
Trưởng toán tình báo như Bin Laden là gắn Trung úy, còn Phi đội trưởng
CAS-Queenbee-Group thì gắn Đại úy. Tuổi trẻ nông nổi bứơng bỉnh nên mới
háo thắng có lý do. Vì qua sự kiện CIA ngầm ra lịnh cho CIDG (Civilian Irregular Defense Group) là Lính
Thượng “minority” giá mướn rẻ hơn lính người Kinh, Virus/CIA đặt tên là lính
CIDG ...
Thình lình vào một buổi trưa mùa Hè rất nóng trên vùng cao
nguyên Ban Mê Thuộc, các trực H-21 của USA đáp xuống 3 Trại Buôn Mega,
Buôn Sapa và Buôn Hô chở các cố vấn Mỹ về Ban mê thuộc họp, đêm hôm đó Lính
Thượng CIDG nổi loạn bắn chết sĩ quan QLVNCH để giành quyền chỉ huy. Riêng cũng trưa hôm ấy, tôi được lịnh đáp xuống Buôn Mega đón Chuẩn úy
Huỳnh Thuận Nhã về Động Ba Thìn, Nha Trang để học khóa Toán-trưởng với
LLĐB/Mỹ nên duy nhứt Nhả thoát chết (khi Nhã lên Trung tá nhờ thuyên
chuyển qua Không Quân và sau đó mất tích khi QLVNCH rút lui bỏ Pleiku 1975)
The 5th Special Forces Group was commanded by Colonel John H. Spears from
... Others were in projects such as the following: —Mobile Strike Forces
or MIKE Forces ... —Project Delta (Detachment B-52, based at Nha Trang) Thình lình tôi, CAS Flight Commander được lịnh khẩn cấp gọi lên trình diện Đại tá Chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy 5th Special Forces Group… gấp. Tôi
vừa đậu xe trước BCH thì được đại tá John H Spears đứng sẳn trước cửa
phòng chờ tôi. Ngay sau khi đánh gót nghiêm chào, ông dơ tay chào lại và
thân mật mời tôi đi thẳng vào tấm bản đồ 100.000 và cho biết VC toan
bao vây tấn công 3 Trại nầy. Khi
xe Jeep tôi về tới hậu cứ góc tây bắc của phi trường Nha Trang thì có Thiếu tá da màu Charles H. Thompson, Jr. đòi tước khi giới toàn phi hành
đoàn Queenbees,
Thompson trả lời trại nầy đây là phần đất của Mỹ cũng như phần đất của toà đại sứ Mỹ …
Tuổi trẻ háo thắng và bốc đồng tôi ra lịnh quay máy bay về BTLKQ chớ nhứt
định không chịu bị tước vũ khí, khi còn phải ở trại … mà không biết phản
ứng của mình trúng hay trật.
Nếu bay UH-1 thì chúng tôi đã cất cánh rồi …. nhưng đối với H-34 thì phải
đợi cho nhiệt độ máy phải được trên 180 độ mới làm thủ tục cất cánh
được.
Đang quay máy chờ đợi thì Captain W. J. Richardson, Jr leo lên nất thang cửa
TPC dở cái nón Helmet của tôi mà la to vào tai phải “Làm ơn tắt máy
chúng tôi rất cần anh, tôi gọi Hot Line toà đại sứ họ nói mấy ông văn
phòng không biết chuyện khẩn cấp hành quân"; Richarson năn nỉ tôi tắt
máy … sau đó tôi tắt máy, thật ra tôi rất thương mến toán Project Delta
nầy đều sống chết có nhau.
Giám Đốc CIA William Colby
William Colby mặc áo Bà Ba đen tiếp xúc với toán STRATA ở trại LLĐB Lang Vei, Khe Sanh.1
Những quân nhân trong sắc lính bí mật mặc áo Bà Ba Đen này trang bị súng tiểu
liên CZ Model 25 của Tiệp Khắc bôi mả số, thường được gọi là Lôi Hổ, họ
được xếp vào hàng lính Biệt kích, thuộc Lực Lượng Đặc Biệt (gọi tắt là
biệt kích, thường Mỹ tin tưởng CIDG để canh giữ H-34 vào ban đêm được
kéo hàng rào sắt chung quanh).
Người
Mỹ cho rằng: “Nha Kỹ thuật là một huyền thoại trong cuộc chiến tranh
Đông Dương”. Bằng một danh từ hiền hoà ngụy danh là “Sở Khai Thác Địa
Hình” (Combined Area Studies) hay Nha Kỹ thuật và Lực Lượng Đặc Biệt đều
được Hoa Kỳ yểm trợ mạnh mẽ qua sĩ quan liên lạc Thiếu tá Trần Khắc
Kính. Nha Kỹ thuật có tổ chức riêng biệt dựa theo cơ cấu tổ chức của Lực
lượng đặc biệt (từ đây trở đi gọi là Biệt Kích làm việc dưới quyền điều
động cuả CIA). Vinh Trương
Cứ mỗi lần tôi chuẩn bị đi mô, thì mụ vợ cứ kiếm cách ngăn cản với lý do mà nàng đã thuộc lòng: Già rồi còn bay nhảy mầng chi!
Nhưng nói là đi Đại Hội là nàng nhắc chừng, nào là đã mua vé máy bay chưa, ngày mô đi, mang theo những thứ cần dùng...v...v
Mấy đứa con nghe ba đi Đại Hội, thì tụi nó ngạc nhiên ghê lắm, cứ thắc mắc
nào là Đại Hội chi rứa Ba? Có chi vui không Ba? Có liên quan chi đến
chính trị.? ..v...v và ..v....v. Tui cũng muốn giải thích cho tụi nó
hiểu, nhưng bản tính ít nói, sợ mình nói không hết ý, không đủ tình, tụi nó
không hiểu thấu, vì tụi nhỏ đâu có mang tâm trạng của những thằng vào
sinh ra tử, lại còn bị phe thắng trận hèn hạ đốn mạt trả thù bằng cách
gọi là cho đi cải tạo, thật ra bắt chước Liên Sô đày đọa kẻ đối nghịch
về vùng giá lạnh khắc nghiệt ở Tây Á Lợi Bá!Còn cs Việt Nam thì tống khứ
anh em mình, gán cho chữ NGỤY ra dãy Hoàng Liên Sơn, có núi hình rẽ quạt
cao ngất, muốn thoát qua Lào cũng khó, lương thực mô ăn để có sức leo qua
dãy núi cao vời vợi với đoạn đường dốc núi cheo leo, nếu đi theo hướng
thì hơn một tháng chưa chắc đã tới đích. Còn phia Bắc là Trung quốc, lọt
vô tay Trung quốc hồi đó còn thê thảm hơn. Vùng đó như cái túi càn
khôn, nhốt mấy thằng phản động là hết đường cục cựa. Tui chỉ ậm ừ cho qua
chuyện, nhưng mụ vợ tui lại bất ngờ đứng về phia tui, nàng nói hăng
lắm: Tụi bây không biết mô, Chứ Ba chúng bây ngày xưa đi cái thứ lính dữ
thần lắm, bạn bè vô số, còn sống ngày mô thì để ông đi cho thỏa nguyện!
Chỉ một thời gian ngắn được vào sống trong trại Long Thành, nên nàng cũng
hiểu được chút chút, về những thằng của Sở Lầm lạc, Sở Cà Tàn, mà mấy bà
nhiều chuyện trong Trại kháo nhau bốc thơm trong những lúc tui vắng
nhà. Ghi danh rồi, tui đếm từng ngày,trông... đợi! Ngày mô cũng vào hộp mail
săn lùng coi có tin tức gì mới hay không? À! Đại Hội năm nay Nha trở
ngại Kỹ Thuật lại muốn chơi nỗi, diện đồ đen. Đang lo nhờ ông Hội trưởng
Thọ order, ông Hội trưởng mách mối sao anh không hỏi ông Tổng Hội, già rồi
lú lẩn quên mất,cái chi khó thì có ông Tổng Hội. Rứa là xong, thứ ba ni
là có bộ đồ vía, vừa là bộ đồ hòm, sướng nha!
Bây giờ chỉ còn nổi lo chót là không biết gởi chị Hai nơi mô... Bình
thường tui vừa là osin vừa là y tá và kiêm luôn nghề của Sở Tâm Lý
Chiến. Khi vui thì không nói chi, khi buồn là chị Hai trở chứng, tui phải
dỗ ngọt. Mạ mi chịu khó hí, về ở với con gái vài ngày, tui đi rồi tui
về, đừng lo đừng buồn hí, ráng dưỡng bệnh tui về sẽ đưa mạ mi đi du lịch
Châu Âu. Nàng nghe lọt tai, ông hứa đó hí.... He ...he dạ thưa chị em
hứa, mạ mi muốn chi được nấy. Thật ra tui hứa tiều hứa hoảng cho nàng vui
lòng, chứ mỗi tháng mấy đứa con phải phụ vào tiền hưu mới đắp đổi qua
ngày. Tiền mô mà đi Tây???
Thôi thì cứ hứa cho qua truông, hứa trên trời dưới đất, hứa cho sướng
miệng, lở có bị chết danh Hoàng như Hứa cũng được. Chẳng lẻ trong muôn
vàng lời hứa, tui không thực hiện được một lần? Đôi lúc hứa nhiều quá tui
thấy mình quá tội lỗi, nhưng lở rồi cho cùi luôn.Thỉnh thoảng khi lương
tri kêu gọi thì tui lại tự bào chửa cho mình, trước sau gì cũng phải đưa
nàng đi, hay nàng đưa tui đi du lịch cũng rứa, thăm xứ sở của Diêm
Vương. Nghe nói năm nay sẽ bầu lại Ban chấp hành mới, ông Tổng Hội có hỏi
thăm tui có dám hy sinh tấm thân khòm ra tranh cử hay không? Nghe hỏi
cái bụng ưa quá trời, vì ở Dallas ni người ta rất khoái danh hảo, nhất ba
cái chức Chủ tịch, Hội trưởng, khu Hội Trưởng, Liên Hội trưởng,và nhất là
chức cố vấn,nghe nó oai chị lạ, chỉ một mình một đơn vị cũng tự cho mình
hai chức vừa là Hội trưởng kiêm Hội viên. Có được cái chức mấy ổng thấy
mình to tổ chảng, vì có quyền ăn nói phát ngôn và nhất là được đồng
hương vổ tay loạn xạ khi nghe giới thiệu trong những buổi sinh hoạt.. Qua
kinh nghiệm, cái ngày xưa đó phấn đấu hết mình mới được cái chức Trưởng
toán, rồi bị thương, rồi tự vinh thăng cho mình cái chức Liên toán
Trưởng, chẳng có ai bổ nhiệm, chẳng có giấy tờ chứng minh. Vết thương lành
sức khỏe tốt lại xuống cấp trưởng toán cùng anh em đi hành quân
tiếp.... Rồi tự nhiên được về Trung tâm Huấn Luyện, cứ tưởng đã dứt mộng
sa trường, nhưng con tốt đen vẫn cứ phải qua sông và tiếp tục chức Trưởng
toán Thám sát cho Trung tâm. Ngày 29/0475 chạy về Sài Gòn bỗng nhiên tui
trở thành Trưởng toán bất đắc dĩ, kiếm cơm nuôi nhau cho đến ngày đi
tù. Thật đúng là Trưởng toán muôn năm. Tôi nghỉ cuối đời rồi, sắp lên xe
tiễn nhau đi, chắc chắn là đi về vùng năm chiến thuật. Tui thì văn dốt, võ
sắn, chẳng có nghề ngổng chi, nên định kiếm cái chức Tổng hội lận
lưng, hổng thôi cuối đời hương phấn, được bổ nhiệm về đơn vị Diêm Vương
ông lại cho cái chức Trưởng Toán chăn trâu thì khổ. Tâm sự đường
chiều, đêm khuya tàn lụi, tui thật thà khai báo, xin các bác ủng hộ dồn
phiếu cho tui nhé. Tui sẽ đời đời biết ơn các bác nhiều lắm!!! Các bác mô
chưa ghi danh, xin ghi danh tiếp để tham dự đại hội và giúp tui kiếm thêm
nhiều phiếu. Mai mốt tui đắc cử mà ít phiếu quá lại bị mang tiếng là
Tổng Hội Trưởng ma Nha Trở Ngại Kỹ Thuật thì kỳ lắm... các bác nhớ hí! Mến thương các bác nhiều. Toán Trưởng Hoàng Như Bá Dallas Texas
Cộng
Đồng Người Việt Tỵ Nạn CS (Sydney) tổ chức đêm gây quỹ 22.4.2018, chuẩn
bị phương tiện tổ chức biểu tình Quốc Hận 30.4.2018. Trong buổi gây quỹ
này có b
án đấu giá một bức tranh do VĐT họa tặng cho cộng đồng, bán được 3.200 đô Úc.
Bức
tranh tuy là vẽ phong cảnh thiên nhiên (vì nếu vẽ tranh toàn cảnh tang
thương chết chóc vào ngày Quốc Hận 30.4.1975 thì buồn thảm quá, không ai
mua để treo trong nhà, cửa tiệm, văn phòng. Cho nên, tuy là vẽ phong
cảnh nhưng ẩn ý về cảnh tang tóc Quốc Hận : Dòng thác đổ như những cảnh
đời bị chảy nhào xuống vực sâu, trôi ra biển vô định, đi tìm Tự Do... -
Cảnh màu lá Phong đỏ bao vây quanh là cảnh máu xương, cờ đỏ cộng sản... -
Cành hoa phượng tím là màu của kỷ niệm trong lòng ... - Mảnh trời xanh
là màu hy vọng một ngày mai trời tươi sáng trên quê hương... Đại khái là
vậy.
Buổi
gây quỹ rất thành công vể mặt tổ chức, tinh thần, với nhiều tiết mục
văn nghệ thương nhớ Quê Hương rất xúc động. Từ 7 giờ tối cho đến khuya,
ngồi chật nhà hàng, gây quỹ tổng cọng hơn 20.000 đô, sẽ chi phí
mọi việc tổ chức biểu tình, trong đó có thuê xe buýt chở đồng hương đi
từ Sydney xuống thủ đô Canberra ngày 28.4. để biểu tình trước tòa đại sứ
Việt cộng.
Attached : 2 - (Người đứng bên cạnh bức tranh là vị mạnh thường quân sau khi đấu giá mua bức tranh).
* Các thành phần đặc nhiệm của lực lượng SOG:
Như đã trình bày trong số trước, để tiến hành các hoạt động bí mật nhằm
triệt tiêu cường lực và hệ thống tiếp tế của CSBV tại ngay sào huyệt
địch quân, thi hành quyết định của bộ trưởng Quốc phòng McNamara sau khi
được Tổng thống Johnson phê chuẩn, đầu năm 1964, bộ Tư lệnh Yểm trợ
Quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam (MACV) đã cho thành lập một tổ chức có
tên là Nhóm Nghiên Cứu và Quan Sát (Studies and Observation Group, gọi
tắt là SOG). Về hệ thống quân giai, SOG là một bộ phận thống thuộc MACV,
nhưng do tính chất đặc biệt, tại văn phòng bộ Tham mưu Liên quân cũng
có một văn phòng theo dõi các hoạt động của SOG. Mọi hoạt động của tổ
chức này đều phải được sự chấp thuận của bộ trưởng Quốc phòng McNamara,
bộ trưởng Ngoại giao Dean Rusk và được duyệt xét bởi chính Tổng thống
Johnson. Ngoài văn phòng của Tổng thống và của 2 vị bộ trưởng nói trên,
tài liệu của SOG chỉ được ghi căn bản là “cần biết”. Còn tại bộ Tư lệnh
MACV, ngoại trừ đại tướng Westmoreland và vài sĩ quan cao cấp khác được
nghe thuyết trình tổng lược, còn tất cả các sĩ quan không hay biết gì về
các hoạt động của SOG. Là một tổ chức tối mật, đơn vị SOG tuyển chọn các quân nhân tình
nguyện từ các toán thuộc Liên đoàn 5 Lực lượng Đặc biệt Hoa Kỳ và Lực
lượng Đặc biệt VNCH với các chuyên viên từ các đơn vị khác và một số
liên lạc viên từ cơ quan CIA và phối trí viên tiến hành chuyến công tác
đầu tiên vào tháng 2/1964. Trong tiến trình thành lập Để chuyển sự kiểm
soát từ dân sự cho quân sự, bộ phận Do Thám Địa Hình được đổi tên thành
bộ phận Kỹ thuật Chiến lược.
Đại tá Clyde Ruusell là chỉ huy trưởng đầu tiên của SOG đã phân chia SOG
thành 5 đơn vị với các bí số: đơn vị hàng hải ( bí số 0P 31), không yễm
(bí số 0P 32) chiến tranh tâm lý (bí số 0P 33), xâm nhập miền Bắc (bí
số 0P 34), nhảy dù vượt biên (bí số 0P 35).
* Các cuộc đổ bộ bí mật vào khu vực cận duyên miền Bắc:
Tháng 1/1964, Hải quân Hoa Kỳ biến cải hai hộ tống hạm dài 180 foot cho
Việt Nam Cộng Hòa. Thủy thủ đoàn Việt Nam từ đơn vị Duyên phòng-một
thành phần của bộ phận Kỹ thuật chiến lược đã được điều động để phục vụ
trên hai tàu này. Theo kế hoạch, cả hai hộ tống hạm đều đậu ở ngoài khơi
Đà Nẵng để kiểm soát con đường biển gần khu Phi Quân Sự và săn lùng các
tàu đánh cá giải dạng đưa quân CSBV xâm nhập vào miền Nam. Tuy nhiên
vận tốc của hai hộ tống hạm chỉ ở mức 14 hải lý/ 1 giờ được xem là chậm
cho các cuộc tấn công săn lùng tàu của CSBV, do đó các cố vấn Hải quân
của SOG đã biến cải 12 giang tốc đỉnh Swiff để sử dụng trong các cuộc
hành quân bí mật. Với vận tốc 50 hải lý/1 giờ, các giang tốc đỉnh được
võ trang với đại bác 40 ly, và các vũ khí nhẹ. SOG đã đưa thủy thủ đoàn
giang tốc đỉnh và các biệt kích từ Long Thành đi huấn luyện xâm nhập bờ
biển và oanh kích vùng cận duyên. Các toán này được huấn luyện tại một
căn cứ bí mật ở phía Nam gần Sài Gòn.
PTF’s at “Lower Base” pier, Danang, Vietnam
Các giang tốc đỉnh đã tập dượt chạy ra ngoài khơi
miền Nam Việt Mam xa bờ từ 60 đến 70 dặm để có thể tiến gần từ ngoài
biển vào Bắc Việt vì con đường biển sát bờ rất đông thuyền bè qua lại
khó lòng mà lọt và không bị theo dõi phát hiện.
Đến cuối tháng 7/1964, các cố vấn SOG dựa trên các không ảnh tình báo,
đã vạch ra lệnh hai cho hai sứ mạng đầu tiên. Vào ngày 31 tháng 7/1964,
Biệt kích quân tấn công các vị trí ở hai hòn đảo-một đài radar trên đảo
Hòn Mé và đài tiếp vận truyền tin trên đảo Hòn Ngự nằm gần Vinh-tỉnh lỵ
tỉnh Nghệ An, cách vùng phi quân sự chừng 115 dặm. Ba ngày sau đội đặc
nhiệm này đã pháo kích đài radar chính tại mũi Vinh Sơn, phía Nam thị xã
Vinh và trạm an ninh gần Rốn.
Để tới mục tiêu, các Biệt kích quân được mang ra thật xa ngoài biển
trước khi quay vào đất liền. Chỉ huy trưởng Russell đã phải bù đầu nhiều
tháng để soạn thảo kế hoạch tấn công nói trên. Về các hoạt động xâm
nhập vào khu vực đóng quân của CSBV trên đất Lào, SOG chỉ khởi sự tiến
hành các hoạt động vào thời kỳ đại tá Donal Balckburn thay thế đại tá
Russell vào năm 1965. Vị tân chỉ huy trưởng SOG đề nghị để quân nhân Hoa
Kỳ chỉ huy các cuộc tấn công trên đường mòn Hồ Chí Minh đã bị các nhà
quân sự chiến lược Mỹ chống đối kịch liệt. Thế nhưng đại tá Blackburn
vẫn cứ thi hành theo ý riêng của mình. Theo đó, các toán trinh sát 12
người, gồm 3 Hoa Kỳ và 9 người Việt sắc tộc Nùng- bắt đầu xâm nhập vào
Lào mùa Xuân năm 1966. Cũng trong năm này, đại tá Blackburn bị thay thế
bởi đại tá John K. Singlaub, và một thời gian sau, SOG được phép thực
hiện các cuộc thám kích vào các vị trí của CSBV trên đất Cam Bốt.
* SOG và kế hoạch SLAM:
Từ một đơn vị hoạt động với những tiểu đội trinh sát ban đầu, SOG đã trở
thành một lực lượng thiện chiến với những nhiệm vụ trọng yếu. Xuất phát
từ 3 căn cứ tiền phương, SOG đã khai triển được khả năng mở các cuộc
hành quân nhảy dù của kế hoạch có tên là SLAM (tiếng tĩnh lược ghép từ
các chữ đầu của seeking: truy lùng, locating: xác định vị trí,
annihitating: tiêu diệt, monitor: nghe ngóng) đằng sau phòng tuyến địch ở
Lào và Căm Bốt cũng như để cứu các phi công bị bắn rớt ở miền Bắc. Như
đã trình bày trong bài viết về trận chiến ở Cồn Tiên, kế hoạch SLAM do
tướng Wiiliam W Momyer tư lệnh Không đoàn 7 chiến thuật Hoa Kỳ chủ
xướng.
* Kế hoạch OPLAN 37:
Tiếp theo chiến dịch OPLAN 34 A nhằm tiến hành các hoạt động đặc biệt bí
mật trong vùng địch do các Biệt kích quân của Việt Nam Cộng Hòa phụ
trách với sự yểm trợ của MACV, đầu mùa Xuân 1964, được sự đồng ý của
Tổng thống Johnson, bộ Tư lệnh Lực lượng Hoa Kỳ tại Thái Bình Dương đã
soạn thảo một kế hoạch lấy tên là OPLAN 37 được tiến hành qua ba giai
đoạn bằng các đợt đột nhập theo ngã Lào và Căm Bốt và tại Bắc Việt. Tiến
trình của 3 giai đoạn này được đại tướng Westmoreland ghi nhận như sau:
– Giai đoạn 1: Theo dõi lực lượng địch qua biên giới Lào và Căm Bốt.
– Giai đoạn 2: “Ăn miếng trả miếng” bằng các cuộc không tập và rải mìn.
– Giai đoạn 3: Gia tăng mức độ oanh tạc miền Bắc với mức độ mãnh liệt
hơn. Tất cả các hoạt động này đều do lực lượng VNCH phụ trách với sự phụ
giúp của các phi cơ Hoa Kỳ.
Theo phân tích của đại tướng Westmoreland, những nhân
vật Hoa Kỳ tại Sài Gòn biết đến OPLAN 37 cho rằng kế hoạch này ít cơ
hội thành công và phải đợi đến sau cuộc bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ vào
tháng 11 mới cho thực hiện. Thật thế, đây là kết quả hậu bầu cử. Thế nên
khi Tổng thống Johnson cho phép Không quân Hoa Kỳ thực hiện cuộc oanh
tạc miền Bắc để trả đũa vụ Vịnh Bắc Việt (xảy trong đêm 18 tháng 9/1964
khi có trận hải chiến giữa hai khu trục hạm Edwards và Morton với các
tàu tuần của CSBV) thì các quan sát viên cho rằng đó chỉ là phản ứng
nhất thời chứ không liên quan gì đến kế hoạch OPLAN 37.
Cũng cần ghi nhận rằng trước khi tiến hành kế hoạch OPLAN 37, Không quân
Hoa Kỳ đã thực hiện một số phi vụ thám thính trên không phận vùng cán
chảo của Lào vào tháng 5/1964, lực lượng tham gia hoạt động này có tên
là Yankee team, gồm phi cơ của Không quân và Hải quân xuất phát từ hàng
không mẫu hạm. Các phi cơ của Yankee Team bay thám thính trên vùng cán
chảo Lào và vùng Cánh đồng Chum ở Trung-Bắc Lào để yểm trợ cho quân đội
Hoàng Gia Lào trong các cuộc hành quân truy lùng Lào Cộng và CSBV hoạt
động trong vùng nói trên.
Do Hoa Thịnh Đốn hạn chế phạm vi hoạt động nên các phi cơ Hoa Kỳ chỉ có
quyền tấn công khi bị tấn công và các chuyến bay trên vùng cán chảo chỉ
được phép thực hiện năm lần một tuần mà thôi. Đến cuối tháng 8, đại
tướng Westmoreland xin phép thi hành các cuộc oanh tạc hỗn hợp Việt-Mỹ
nhắm vào mục tiêu trong vùng cán chảo của Lào thì Hoa Thịnh Đốn không
đồng ý. Vào thời gian này, chỉ có một loại hoạt động bằng Không quân
trên vùng cán chảo này, đó là các chuyến bay của Yankee Team, và được
quyền được tấn công vào các đoàn xe vận tải hay khu tập trung của CSBV.
Kể từ khi tiến hành các hoạt động bí mật, các chiến công của SOG không
được báo cáo và các quân nhân Hoa Kỳ trong SOG không được tưởng thưởng
huy chương vì Hoa Thịnh Đốn không muốn xác nhận sự hiện diện của các
toán thuộc SOG trong các vùng của địch. Quân nhân SOG không có quân phục
riêng như các lực lượng Hoa Kỳ khác, bộ chỉ huy SOG đã tự vẽ kiểu quần
áo và trang bị đặc biệt để cung cấp cho các toán, ngay cả huy hiệu đeo ở
vai là một bộ đầu lâu máu chảy từ răng cũng do họ vẽ ra. Những chiến
tích của SOG là một trong những chiến tích không được tiết lộ trong suốt
cuộc chiến tranh Việt Nam. (Biên soạn dựa theo tài liệu của Trung tâm
Quân sử Lục quân Hoa Kỳ, hồi ký của đại tướng Westmoreland- nhà xuất bản
Thế Giới, một số bài viết trong KBC…)